Lê Dung
Quá khó để mô phỏng chiến dịch được coi là chống tham nhũng
của Nguyễn Phú Trọng với chiến dịch “đả hổ diệt ruồi” của Tập Cận Bình. Với một
ít nước cờ mà đã toát lộ gần hết ‘cơ” của ông Trọng, chỉ có thể đặt tên cho chiến
dịch đang phát động của ông là “đập muỗi diệt ruồi”!
Động tác phải “tự cơ cấu” vào Đảng ủy Công an trung ương của
Tổng bí thư Trọng là một chỉ dấu lộ liễu về việc ông Trọng đã có thể không còn
tin cậy lực lượng công an như “cánh tay sắt của đảng”, mà quyết định tự mình
làm tất cả theo cách mà Tập Cận Bình đã ra oai với Bộ trưởng công an Chu Vĩnh
Khang ở Trung cộng.
Tuy nhiên, cách thể hiện của Tập cận Bình là nói ít làm nhiều,
và làm ghê gớm. Còn với Tổng bí thư Trọng, chỉ cần lấy khoảng thời gian từ
tháng 6/2016 đến nay, tức đã hơn 3 tháng, mà ông Trọng chưa thể xử lý được chỉ
với “ruồi” Trịnh Xuân Thanh, cho thấy “cơ” của ông yếu ớt đến thế nào.
Động tác phải “tự cơ cấu” vào Đảng ủy Công an trung ương của
Tổng bí thư Trọng cũng dẫn đến một kết luận quan trọng: Ủy ban Kiểm tra trung
ương với trưởng ban là Ủy viên bộ chính trị Trần Quốc Vượng – người được xem là
thân tín của Nguyễn Phú Trọng, đã không thể so sánh dù chỉ một phần nhỏ với Ủy
ban Kỷ luật trung ương của Vương Kỳ Sơn – người thân tín của Tập Cận Bình. Từ
tháng Sáu đến nay, dàn chuyên viên của Ủy ban Kiểm tra trung ương ở Việt Nam đã
không lần ra được bất kỳ manh mối nào về bằng chứng tham nhũng của Trịnh Xuân
Thanh ở PVC.
Mà cơ quan có khả năng “làm hồ sơ” về Trịnh Xuân Thanh chỉ
còn là Bộ Công an (trên danh nghĩa và trước mắt giao cho Cục C46).
Nhưng Bộ Công an lại thuộc quyền của ông Tô Lâm. Sau vụ Trịnh
Xuân Thanh ung dung đào thoát ngay trước mũi công an, có lẽ ông Nguyễn Phú Trọng
đã không còn có thể tin tưởng vào đội quân “còn đảng còn mình” này.
Vấn đề đặt ra là nếu các cơ quan nghiệp vụ của Bộ Công an
không chịu, hoặc không thật sự nhiệt tình trong việc “làm hồ sơ” vụ Trịnh Xuân
Thanh, Tổng bí thư Trọng sẽ lấy đâu ra cơ sở để ít nhất cũng truy tố vắng mặt
Thanh?
Chưa kể đến việc “truy nã quốc tế” đối với Trịnh Xuân Thanh
đang vấp phải một rào cản lớn về tư pháp quốc tế. Có thông tin cho biết Trịnh
Văn Thảo của PVC – ME – người trốn ra nước ngoài từ năm 2010 và đã bị Bộ công
an phát lệnh truy nã quốc tế - cho tới nay vẫn chẳng thấy tăm hơi đâu, thậm chí
cái tên Trịnh Văn Thảo còn không xuất hiện trong cả danh sách truy nã quốc tế của
cơ quan Interpol.
Quá nhiều cái khó để Tổng bí thư Trọng “thí điểm” vụ Trịnh
Xuân Thanh. Mà nếu không xử lý sớm được Thanh, ông Trọng sẽ chẳng thể lần ra được
những “hổ” ở cấp cao hơn và cao hơn hẳn. Chiến dịch “chống tham nhũng” của ông
cũng bởi thế sẽ có nguy cơ lớn bị tan vỡ từ trứng nước.
Còn trước mắt, nếu vụ Trịnh Xuân Thanh bế tắc, liệu ông Trọng
sẽ tính toán để ra ngón đòn nào khác? Và với nhân vật nào? Sẽ bỏ qua “ruồi” để
đánh thẳng vào “hổ” chăng?
Nhưng trên tất cả, cơ quan nào sẽ muốn giúp và có khả năng
giúp ông Trọng thực hiện ý đồ ấy?
Lê Dung / SBTN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét