Thứ Năm, 28 tháng 4, 2016

Tôi có quyền lựa chọn giữa Cá và Thép sao?

Joseptuat

Featured Image: Nathalie Gauglin
Featured Image: Nathalie Gauglin

“Lợi nhuận” chính xác là vấn đề của xã hội Việt Nam. Vì chữ lợi này mới có những thảm hoạ như ung thư, tai nạn giao thông, cây xanh, hạn hán, và bây giờ là biển chết. Vâng biển đang chết khi cá không thể sống. Cá đang chết và người đang chết.

Vậy kẻ nào đã gây ra thảm hoạ cá chết hàng loạt trong 20 mấy ngày qua ở biển miền Trung?

Chúng ta phải gọi đây là một thảm hoạ, vì nó không chỉ gây ô nhiễm môi trường biển trên diện rộng khiến cá chết rất nhiều, mà nó đang khiến hàng triệu con người lâm vào cảnh sống chết mong manh.


Biển là mạng sống của hàng triệu ngư dân miền trung. Nếu biển nhiễm độc thì mạng sống của hàng triệu con người đó cũng đang nhiễm độc. Biển bị nhiễm độc nên cá chết, cá chết thì ngư dân cũng chết. Ngành thuỷ hải sản ở mấy tỉnh này cũng đang chết. Mà không chỉ ngư dân chết, ngành du lịch biển cũng chết. Biển nhiễm độc ai còn dám ra bãi biển tắm nữa chứ. Mà không chỉ ngành du lịch biển chết, toàn bộ người dân Việt Nam cũng sẽ điêu đứng vì sự nhiễm độc này.

Đang có những thông tin về những thương lái thu gom cá chết để chế biến nhằm tung ra thị trường khi sự việc này lặng xuống. Cá đã chết vì nhiễm độc, chết rất nhiều. Nên nhớ độc tố này phải là cực độc và lớn mới khiến cá chết hàng loạt như vậy. Và hơn nữa, đã có những thông tin về người chết do nhiễm độc từ biển, trong đó có anh thợ lặn phát hiện ra đường ống xả nước thải của một tập đoàn nước ngoài. Hãy tưởng tượng, với sở thích ham rẻ, lại là thiên đường nhậu nhẹt thì những sản phẩm độc hại kia đâu khó để đi đến dạ dày người Việt trên toàn quốc. Hàng triệu người sẽ dở sống dở chết vì loại cá nhiễm độc này. Một thảm hoạ đáng sợ chẳng khác nào hai quả bom nguyên tử rơi xuống Nhật Bản trong chiến tranh thế giới thứ hai, hay diệt chủng Ponpot ở Campuchia.

Vậy đây là thiên tai hay nhân tai?

Tất cả bằng chứng đều đang đổ dồn về một thảm hoạ do con người gây ra, và cái tên được nhắc nhiều nhất lúc này là tập đoàn Formosa. Tập đoàn Formosa được gọi là “hành trình đen” bởi những thành tích bất hảo về huỷ hoại môi trường trong quá khứ ở nhiều nơi trên thế giới. Formosa ở Việt Nam cũng đang có nhiều dấu hiệu để chứng minh sự tàn phá đó trong môi trường ở Việt Nam. Một vùng cấm, một đường ống nước thải ngầm dưới biển, nhấp mấy chục tấn hoá chất độc hại, một tập đoàn có nhiều liên quan đến Tàu Cộng và phát ngôn chọn “thép hay cá” mới đây.

Tôi không quan tâm đây là tập đoàn của Đài Loan hay của TQ, nhưng nhiều người đang quan tâm vấn đề này hơn. Nếu chỉ vì bài Tàu mà chúng ta căm hận Formosa trong thảm hoạ cá chết mấy ngày qua, thì chúng ta đang mắc sai lầm. Hay tệ hơn là chúng ta cũng đang lợi dụng sự khốn khổ của bà con ngư dân 4 tỉnh miền trung, để mưu đồ thứ chủ nghĩa dân tộc cực đoan. Còn nếu vấn đề của chúng ta là muốn xử lý đúng người, đúng tội trong thảm hoạ biển chết, thì chúng ta cần phải tỉnh táo để không bị lợi dụng trong trò chơi quyền lực của giới chính trị.

Điều tôi quan tâm là nếu Fomosa là thủ phạm gây ra thảm hoạ ghê rợn này trên đất nước tôi, thì họ cần phải bị xứ lý thích đáng. Nhưng tôi không tin họ sẽ bị xử lý nếu không có sức ép cực lớn từ dư luận. Còn nếu không, phó mặc cho đám cô hồn nhà sản, mọi việc sẽ “Vũ Như Cần”.

Bởi nếu Formosa là thủ phạm, sẽ có thêm mấy Formosa tương tự trong thời gian tới

Câu chuyện về tập đoàn khổng lồ này không đơn giản như chúng ta nghĩ, bởi những đặc quyền mà nó có trong hoạt động kinh doanh ở Việt Nam. Những ưu đãi, những vùng cấm mà tập đoàn nước ngoài này được hưởng trên đất nước Việt khiến tôi thấy rùng mình khi nghĩ đến những quả bom nguyên tử khác đang hoạt động trên khắp Việt Nam.

Hiện tại đã có thực phẩm độc, thuốc men độc, rượu bia độc, quần áo nhiễm độc, nước nhiễm độc, giáo dục độc, tôn giáo độc, biển độc. Với tình trạng này sẽ còn có thêm đất đai độc, chim chóc độc, cây cỏ độc, không khí độc. Vì thế, không cần gì phải đem quân xâm lược, trong vài năm tới người Việt không chết thì cũng bỏ quê hương mà đi.

Vậy ai, kẻ nào đã tiếp tay biến nước Việt Nam thành thiên đường của chất độc thế này?

Là tôi, là bạn, là tất cả chúng ta khi chúng ta phó mặc mọi chuyện cho một nhóm người lo liệu. Là tôi, là bạn, là tất cả chúng ta khi chúng ta hèn nhát, sợ hãi trước bạo quyền. Là tôi, là bạn, là tất cả chúng ta khi chúng ta chỉ biết nghĩ đến mình, gia đình mình mà vô cảm trước nỗi đau của đồng bào. Là tôi, là bạn, là tất cả chúng ta khi còn mê muội tin tưởng, phục tùng trong hệ thống tham nhũng, quan liêu của chế độ này. Là tôi, là bạn, là tất cả chúng ta khi chỉ biết tìm cách vượt biên, chạy trốn khỏi Việt Nam để lại toàn bộ gia sản ông cha cho bọn tham lam, độc ác và ngu si. Là tôi, là bạn, là tất cả chúng ta khi đánh đập, bắt bớ, bỏ tù người khác vì quan điểm, cưỡng chiếm đất đai của bà con dân oan.

Lỗi của chính quyền tham lam này là cướp đi quyền của chúng ta, lỗi của chúng ta là biết chúng cướp mà không đòi lại. Bởi chúng ta không có quyền nên chúng ta không thể làm gì với Formosa, nếu nó là thủ phạm. Bởi chúng ta không có quyền, nên chúng ta không thể vô hiệu hoá những quả bom hẹn giờ như Formosa, Bauxite tây nguyên, vân vân. Vì không có quyền nên phải để thằng ngu, tham, và ác có quyền giải quyết.

Sự mờ ám của khu công nghiệp Vũng Áng đã được phù phép bằng thứ gì trong mấy năm qua, thì câu chuyện về cuộc sống ngư dân, biển và cá của mấy tỉnh miền trung mấy ngày qua cũng sẽ giải quyết êm đẹp bằng thứ đó. Và sẽ được giải quyết êm đẹp như thế trong tương lai khi có thêm thảm hoạ về rừng, về đất, về cây cỏ. Bởi vì chúng ta không đòi hỏi cho được quyền của mình, nên chúng ta sẽ không có sự chọn lựa. Sự chọn lựa chỉ có giới hạn như chính lợi ích mà Formosa mang lại cho nền kinh tế VN, và nó giới hạn trong mười mấy người không hơn không kém. Bởi thế, tôi vẫn muốn hỏi: tôi thật sự có quyền chọn lựa giữa “cá và thép” sao?
Thân!


Nguồn: anhbasam.wordpress.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét