Nguồn: “How Robert Mugabe ruined
Zimbabwe“, The Economist, 26/02/2017
Chủ nghĩa độc tài đơn thuần là không đủ cho Robert Mugabe; xây dựng chính sách ngông cuồng mới là điều quan trọng.
Vào năm 2016, khung cảnh thường
thấy ở thủ đô của Zimbabwe là những công dân sợ hãi xếp hàng bên ngoài ngân
hàng, chờ đợi đầy hy vọng để có thể rút tiền mặt. Đó là biểu hiện rõ ràng nhất
của sự lo lắng về kế hoạch kinh tế mới nhất của Robert Mugabe. Trong tháng
11/2016, ngân hàng trung ương đã bắt đầu in một loại tiền mới, dưới hình thức
“tiền trái phiếu”. Bề ngoài thì loại giấy bạc này có giá trị tương đương đồng
đô la Mỹ, loại tiền tệ mà Zimbabwe đã sử dụng từ năm 2009 sau một đợt lạm phát
ngoạn mục – nhưng không ai bị lừa. Đã có đủ điều kiện cho một thảm hoạ kinh tế
nữa do Mugabe gây ra.
Zimbabwe đã từng có những nguồn
tài nguyên thiên nhiên phong phú, một ngành nông nghiệp phát triển bùng nổ và
nguồn vốn con người dồi dào, nhưng trong suốt 37 năm qua, Mugabe đã làm phung
phí gần như toàn bộ những nguồn lực đó. Gần một phần tư người dân Zimbabwe đang
cần hỗ trợ lương thực và 72% trong số họ sống trong nghèo đói. Trong khoảng thời
gian một thế hệ, Mugabe đã đảo lộn cả một quốc gia. Vậy ông ta đã làm Zimbabwe
sụp đổ như thế nào?
Mugabe đã từng là một du kích
quân Mác-xít. Ông lên nắm quyền vào năm 1980 sau khi đất nước này giành được độc
lập từ Anh. Mugabe đã có một khởi đầu đầy hứa hẹn – kêu gọi hòa giải với người
Zimbabwe da trắng, cải thiện việc tiếp cận giáo dục và chăm sóc sức khoẻ cho tất
cả mọi người. Nhưng những chính sách ban đầu của ông ta bị làm lu mờ bởi những
điều xảy ra tiếp theo. Để hỗ trợ chi phí cho nhiều kế hoạch khác nhau, Mugabe
đã vung tay quá trán một cách điên cuồng – một thói quen mà ông đã tiếp tục
trong suốt thời gian cầm quyền của mình. Và bởi ông nắm giữ quyền lực trong nhiều
thập kỷ, sự cai trị của ông trở nên độc đoán, phi dân chủ và mang tính áp bức.
Tất cả điều này đã gây ra những vấn nạn điển hình.
Tuy nhiên, cách thức mà Mugabe đã
hủy hoại Zimbabwe là thông qua sự quản lý kinh tế hết sức yếu kém. Một bước ngoặt
trong loạt những sai lầm của Mugabe là vào năm 2000, khi ông tiến hành cải cách
ruộng đất “nhanh chóng” và khuyến khích việc tiếp quản một cách bạo lực các
trang trại của người da trắng, khi đó vốn là xương sống của ngành nông nghiệp
nước này. Phần lớn đất đai bị tịch thu được giao cho những nông dân da đen thiếu
kinh nghiệm về hoạt động nông nghiệp hiện đại; nhiều người trong số họ được lựa
chọn trên cơ sở mối quan hệ của họ với ông Mugabe và đảng của ông, Đảng Mặt trận
Yêu nước Châu Phi Zimbabwe (Zanu-PF).
Các trang trại của Zimbabwe, cho
đến lúc đó vẫn là điều ao ước của khu vực và là nguồn lực chính cho doanh thu
xuất khẩu của nước này, bất ngờ trở nên sa sút – và đã khiến toàn bộ nền kinh tế
bị sốc. Tình hình tài chính vốn đã căng thẳng, với việc ông Mugabe kéo Zimbabwe
dính líu vào cuộc nội chiến ở Congo. Ngân hàng trung ương của ông bắt đầu in tiền
nhanh hơn để trả nợ và bồi thường cho các cựu chiến binh, đối tượng được xem là
một trụ cột quan trọng trong chính sách hỗ trợ của ông Mugabe, và để bù đắp cho
mức giá cao hơn gây ra bởi sự thất bại của các trang trại.
Vòng xoáy ốc nhanh chóng vượt ra
khỏi tầm kiểm soát. Tại một thời điểm trong năm 2008, lạm phát đạt tỷ lệ
231.000.000%. Đồng tiền này có các tờ giấy bạc với mệnh giá lên tới 100 nghìn tỷ
đô la Zimbabwe – nhưng chỉ tương đương 40 xu Mỹ vào lúc nó bị sụp đổ. Siêu lạm
phát kết thúc khi đồng đô la Zimbabwe bị loại bỏ hoàn toàn để được thay thế bởi
một hệ thống đa tiền tệ trong đó đồng đô la Mỹ chiếm ưu thế. Trong một thời
gian ngắn, các xung lực kinh tế mang tính hủy hoại của ông Mugabe đã bị kiềm chế
bởi một thỏa thuận chia sẻ quyền lực với phe đối lập. Nhưng kể từ khi khôi phục
quyền kiểm soát hoàn toàn vào năm 2013, ông đã trở lại với những thói quen cũ của
mình.
Tuần cuối tháng 2/2017 vừa rồi,
ông Mugabe đã tổ chức tiệc sinh nhật lần thứ 93 của mình. Ông nói rằng ông muốn
giữ thêm một nhiệm kỳ năm năm khác trên cương vị tổng thống vào năm 2018. Ông
cũng nói rằng “chỉ có Chúa biết” liệu có điều gì có thể ngăn cản ông. Trong khi
Chúa chưa can thiệp, cuộc đấu tranh để mang lại thành công cho ông đã được
nghiêm túc bắt đầu trong bí mật. Người vợ thứ hai của Mugabe, Grace – thư ký cũ
và nhân tình – và phó tổng thống của ông, Emmerson Mnangagwa, được coi là những
đối thủ hàng đầu. Thiếu vắng một người kế nhiệm được định trước, sự ra đi của
Mugabe sẽ tạo ra một khoảng trống vốn thực sự có thể gây thêm những tai ương
cho đất nước này. Dưới thời Mugabe, sự hỗn loạn kinh tế đã trở thành một đặc điểm
thường trực của cuộc sống ở Zimbabwe. Nhưng cái chết của một vị bạo chúa sẽ vẫn
không đủ để xóa bỏ di sản của ông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét