Phạm Đình Trọng
Muốn
nuốt chửng vĩnh viễn dải đất Việt Nam thì phải xóa sổ dân tộc Việt Nam.
Gần ngàn năm đô hộ xứ Giao Chỉ, Đại Hán âm thầm và quyết liệt loại trừ
dân tộc Việt bằng đồng hóa và đã thất bại.
Dù
bị hòa máu, pha loãng dòng máu Việt trong dòng máu Hán. Dù kẻ sĩ, tinh
hoa người Việt bị giết, bị bắt đưa về phương Bắc. Dù văn bia điển tích
gốc gác người Việt bị đập, gia phả bị đốt, bị vơ vét đưa đi mất tích. Dù
bao nhiêu thế hệ người Việt nối tiếp nhau phải học lễ nghi, phong tục,
văn hóa Đại Hán. Nhưng văn minh sông Hồng ở ca dao, tục ngữ, ở lời hát
ru của mẹ, ở câu chuyện cổ tích của bà, ở lịch sử dân tộc, ở huyết thống
ông cha, ở khí thiêng sông núi đã lặn trong máu người Việt không bao
giờ phôi phai. Văn minh sông Hồng không chói lọi nhưng đặc sắc và bền bỉ
vẫn song song tồn tại cùng nền văn minh Đại Hán. Nền văn minh sông Hồng
còn, dân tộc Việt Nam còn.
Thời
tối tăm mông muội đã không thể đồng hóa. Trong ánh sáng văn minh, trong
kỉ nguyên công nghệ và tin học, trong thế giới phẳng càng không thể
thôn tính bằng đồng hóa. Nung nấu tham vọng “Bình thiên hạ” của những
hoàng đế Đại Hán, Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân, Hồ
Cẩm Đào, Tập Cận Bình không thể đi lại con đường loại bỏ người Việt bằng
đồng hóa, bằng cái chết tâm hồn thì phải loại bỏ người Việt bằng cái
chết thể xác.
Mao Trạch Đông dùng ý thức hệ giai
cấp kích động những người cộng sản Việt Nam đẩy dân tộc Việt Nam vào
những cuộc chiến tranh liên miên. Hết “đánh Mĩ đến người Việt cuối
cùng”, “đánh cho Mĩ cút”, lại người Việt giết người Việt, “đánh cho ngụy
nhào”. Rồi người Việt truy bức, đấu tố, hãm hại người Việt ngay trên
đất Việt và người Việt truy đuổi người Việt đến cùng trời cuối đất. Nước
Việt tan hoang. Người Việt, kẻ chết thây rải kín đất, mộ bia nghĩa
trang liệt sĩ trắng xóa khắp nước. Kẻ sống ly tán tan tác khắp năm châu
bốn biển.
Mao Trạch Đông diệt người Việt bằng
chiến tranh bằng cái chết tức thì. Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân, Hồ
Cẩm Đào, Tập Cận Bình diệt người Việt bằng chất độc trong miếng ăn,
trong nước uống, trong đồ dùng làm người Việt tuyệt tự không thể sinh
sản và mần bệnh hiểm lặn vào cơ thể mang cái chết chậm đến không thể
chữa chạy!
Nhìn hình ảnh xác cá biển chết rải
trắng trải dài hàng trăm kilomet lập lờ mép nước biển từ Hà Tĩnh đến tận
Quảng Nam do chất độc China tháo xuống biển từ Vũng Áng, Hà Tĩnh, mảnh
đất nhượng dài hạn hơn nửa thế kỉ cho người Tàu tôi lại nghĩ đến ngày
mai của những người Việt Nam mang mần bệnh do nhiễm chất độc China đang
sống lay lắt trên khắp dải đất Việt Nam.
Ôi, có phải số phận con cá ở dải biển miền Trung hôm nay là số phận người dân Việt ngày mai?
P. Đ. T.
Nguồn: Bauxite Việt Nam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét