Thứ Ba, 7 tháng 2, 2017

CSVN và Nhân Quyền: Đàn Gãy Tai Trâu

Trần Gia Phụng

Hiện nay, một trong những nước bị lên án vi phạm nhân quyên nặng nề nhứt trên thế giới là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam do đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) cai trị.  Việc lên án CSVN vi phạm nhân quyền thật đáng hoan nghênh, nhưng chỉ kêu gọi suông CSVN tôn trọng nhân quyền thì thật vô ích, như đàn gãy tai trâu.  Lý do đơn giản là vì đảng CSVN tồn tại cho đến ngày nay là nhờ lừa dối, nhờ độc tài, đàn áp, vi phạm nhân quyền có hệ thống, và nhờ các thủ đoạn dã man mà CS gọi là “tiêu diệt tiềm lực”.  Vì vậy, nếu CSVN ngưng vi phạm nhân quyền thì chắc chắn CSVN sẽ bị sụp đổ, hết còn là CSVN.

1.-  THẾ NÀO LÀ TIÊU DIỆT TIỀM LỰC

Ngoài việc đàn áp, bạo hành, CSVN còn phòng bị về lâu về dài, nên ra tay “tiêu diệt tiềm lực”.  Với CS, tiêu diệt tiềm lực là tiêu diệt tất cả những mầm mống tiềm tàng có thể có hại cho tương lai CS, tức tiêu diệt tất cả những người tuy không chống đối CS, kể cả những người không hoạt động chính trị, nhưng không theo đảng CSĐD, bất đồng chính kiến, có khả năng tiềm ẩn, về sau có thể sẽ tranh giành ảnh hưởng hoặc có hại cho sự độc tôn quyền lực của đảng CS.  Đây là chủ trương mà Hồ Chí Minh (HCM) đã nói trong cuộc tiếp tân tại Paris ngày 25-6-1946: “… Tất cả những ai không theo đường lối của tôi đều sẽ bị bẻ gãy…” (Jean Lacouture, Ho Chi Minh, Peter Wiles dịch từ tiếng Pháp qua tiếng Anh, Nxb. Penguin Books, Harmondsworth, 1969, tr. 130.)  Một người Việt Nam có mặt trong buổi tiếp tân nầy và tận tai nghe những phát biểu của HCM là linh mục Cao Văn Luận. (LM Cao Văn Luận, Bên giòng lịch sử Việt Nam, 1940-1975, Tantu Research, Sacramento, California, 1983, tt. 60-61.)

Đảng CS cướp được chính quyền năm 1945.  Chỉ gần 10 ngày sau khi HCM ra mắt nhà nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (2-9-1945), tại Hà nội, đảng CS họp hội nghị Trung ương đảng CSĐD, đưa ra nguyên tắc căn bản là đảng CSĐD nắm độc quyền điều khiển mặt trận Việt Minh, và một mình thực hiện cách mạng. (Philippe Devillers, Histoire du Viêt-Nam de 1940 à 1952, Editions Du Seuil, Paris 1952, tr. 143.)  Đảng CSĐD nắm độc quyền mặt trận VM.  Mặt trận VM đang nắm chính quyền, cai trị đất nước. Như thế nghĩa là đảng CSĐD độc quyền cai trị đất nước.  Ngày nay, CS công khai đưa chủ trương nầy vào điều 4 hiến pháp 1992, rồi điều 4 hiến pháp 2013.

Muốn độc quyền chính trị, độc quyền cai trị đất nước thì CS phải tiêu diệt tất cả những chướng ngại trên con đường chiếm đoạt quyền lực của CS, những gì có hại cho độc quyền chính trị của CS, những thành phần đối lập, kể cả những người không đảng phái nhưng có tiềm năng có thể sẽ tranh quyền với CS.  Nguyên tắc “tiêu diệt tiềm lực” được thực hiện ngay từ khi HCM xuất hiện ở Trung Hoa năm 1924, rồi cướp được chính quyền năm 1945, và cho đến ngày nay.

2.-  CỘNG SẢN TIÊU DIỆT TIỀM LỰC QUA LỊCH SỬ

Năm 1924, Đệ tam Quốc tế Cộng sản ở Liên Xô gởi HCM, lúc đó có tên là Lý Thụy, viên gián điệp mới được đào tạo ở Moscow, qua Quảng Châu (Trung Hoa) hoạt động.  Một trong những việc làm đầu tiên của Lý Thụy là bán tin tức cho Pháp bắt Phan Bội Châu tại nhà ga Thượng Hải ngày 1-7-1925 để giành lấy tổ chức của Phan Bội Châu. (Hoàng Văn Chí, Từ thực dân đến cộng sản, nguyên bản bằng tiếng Anh, Mạc Địch dịch, Paris, 1962, tr. 38. Tưởng Vĩnh Kính, Nhất cá Việt Nam dân tộc chủ nghĩa đích ngụy trang giả, Đài Bắc:  Nxb. Truyện Ký Văn Học, 1972, bản dịch của Thượng Huyền, Hồ Chí Minh tại Trung Quốc, California:  Nxb. Văn Nghệ, 1999, tt. 84-85.)

Nạn nhân thứ hai nổi tiếng của chủ trương tiêu diệt tiềm lực là Nguyễn Thái Học và Việt Nam Quốc Dân Đảng.  Khi VNQDĐ khởi nghĩa tháng 2-1930, thì CSĐD rải truyền đơn báo động cho Pháp biết để Pháp đàn áp và truy bắt các nhà lãnh đạo VNQDĐ. (Hoàng Văn Đào, Việt Nam Quốc Dân Đảng, tái bản kỳ 2, Sài Gòn, 1970, tr. 108.) Sau vụ nầy, đảng viên VNQDĐ khắp các tỉnh miền Bắc bị Pháp bắt giam và bị đưa ra Hội đồng để hình để xét xử cả hàng ngàn người.  VNQDĐ trở nên tê liệt một thời gian.  Thanh niên Việt Nam yêu nước lúc đó muốn kiếm đường hoạt động chống Pháp, chỉ còn cách là theo đảng CS.

Cướp được chính quyền năm 1945, Việt Minh cộng sản tha hồ hoành hành.  Đầu tiên là giải tán tất cả các đảng phái hoạt động khắp nước.  Sau đó, tuần tự giết tất cả những nhà lãnh đạo chính trị nếu họ không kịp trốn thoát.  Trong danh sách dài nầy, vào năm 1945, có thể lần lượt kể Nguyễn Thế Nghiệp, Nguyễn Ngọc Sơn, Đào Chu Khải, Phạm Quỳnh, Ngô Đình Khôi, Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm, Trần Văn Thạch, Bùi Quang Chiêu và 4 người con, Hồ Vĩnh Ký, Huỳnh Văn Phương, Phan Văn Chánh…

Việt Minh CS còn thẳng tay đàn áp tôn giáo.  Cộng sản chia tôn giáo thành hai loại: 1) Tôn giáo quốc tế, có nhiều liên hệ trên thế giới như Phật giáo, Ky-Tô giáo. 2) Tôn giáo địa phương như đạo Cao Đài, đạo Phật giáo Hòa Hảo (PGHH).  Đối với tôn giáo quốc tế, CS đàn áp kín đáo, lẻ tẻ nhưng đều khắp mọi nơi.  Đối với tôn giáo địa phương, CS công khai thẳng tay đàn áp, vì không sợ phản ứng quốc tế.

Trong ba tuần lễ kể từ 19-8-1945, tại Quảng Ngãi  VM giết 2,791 người, vừa chức sắc, chức việc, vừa tín hữu Cao Đài giáo, kể cả phụ nữ, trẻ em, và giết bằng nhiều cách “như chém đầu, chôn sống, thả biển, và cả hình thức “tùng xẻo” thời trung cổ.” [nguyên văn]. (“Bạch thư Cao Đài giáo” ngày 9-4-1999, tiếng Việt và tiếng Anh, do vị đại diện đạo Cao Đài là Ngọc Sách Thanh đưa ra tại San Bernardino, California, gởi cho Tổng thư ký Liên Hiệp Quốc và Uỷ ban Quốc tế Nhân quyền.)

Theo thống kê của PGHH, trong các năm sau 1945, VM giết hại và chôn tập thể khoảng 10,000 tín đồ PGHH. (Nguồn: (http://www.hoahao.org, trích tháng 8-2000.)  Số tín đồ tương đương của đạo Cao Đài cũng bị VM sát hại.  Không có con số thống kê về phía Phật giáo và Ky-Tô giáo, nhưng số người bị thủ tiêu của hai tôn giáo nầy có thể không nhỏ.

Qua năm 1946, CS tiếp tục đàn áp Quốc Dân Đảng trong vụ Ôn Như Hầu ở Hà Nội, vụ cầu Chiêm Sơn ở Quảng Nam. Do lợi thế cầm quyền với quân đội trong tay, từ tháng 7 đến cuối năm 1946, VM đánh dẹp hết các chiến khu QDĐ, bắt bớ, giam cầm và thủ tiêu hàng ngàn đảng viên đảng nầy.  Báo Cứu Quốc của VM ngày 1-11-1946 loan báo đã bắt hơn 300 người vào ngày 29-10-1946, đa số bị đưa đi an trí.  Đại đa số những  người bị VM đưa đi an trí, nếu không trốn thoát, đều bị VM thủ tiêu luôn, nhất là khi chiến tranh Việt Pháp bùng nổ ngày 19-12-1946.

Trong khi kêu gọi toàn dân đoàn kết kháng chiến chống Pháp, VM lại lợi dụng tình trạng chiến tranh, tiếp tục tiêu diệt những đảng phái đối lập.  Các nạn nhân nổi tiếng của CS lúc nầy có thể kể là Trương Tử Anh, Lý Đông A, Khái Hưng (Trần Khánh Giư),  Huỳnh Phú Sổ (giáo chủ đạo Phật giáo Hòa Hảo).

Chủ trương “tiêu diệt tiềm lực” được VM thực hiện khắp nơi trên toàn quốc và ở mọi cấp bậc, từ trung ương xuống tới đơn vị thấp nhất là xã ấp, không phải là một ngẫu biến, hoặc rủi ro do hoàn cảnh đưa đẩy, mà là một chủ trương khủng bố có hệ thống, có kế hoạch của HCM và đảng CSĐD, xuyên suốt từ khi năm 1924 cho đến ngày nay.

3.-  CỘNG SẢN TIÊU DIỆT TIỀM LỰC NGÀY NAY

Từ khi cưỡng chiếm được Nam Việt Nam ngày 30-4-1975, CSVN tiếp tục kế hoạch tiêu diệt tiềm lực.  Đầu tiên là bắt giam lớp sĩ quan và công chức cao cấp của Việt Nam Cộng Hòa.  Có thể nói đây là thành phần tinh hoa ưu tú của miền Nam Việt Nam, đang độ tuổi tráng kiện để đóng góp xây dựng đất nước.  Khối ngưới nầy là vốn liếng chính của NamViệt Nam.  Cộng sản bắt giam, hành hạ  những người nầy, thì Nam Việt Nam cạn kiệt nhân tài.  Đây là cuộc tiêu diệt tiềm lực tập thể lớn lao nhứt trong lịch sử Việt Nam.  Khối nhân tài còn lại của Nam Việt Nam chưa bị mắc lưới CSVN, phải vội lo ẩn mình, trốn tránh để khỏi bị bắt, hoặc vượt biên ra nước ngoài sinh sống.

Theo bộ Encyclopedia of the Vietnam War, sau biến cố năm 1975, số lượng sĩ quan, công chức VNCH bị bỏ tù khoảng hơn 1,000,000 người trên tổng dân số Nam Việt Nam lúc đó khoảng 20 triệu người.  Tất cả bị giam tại trên 150 trại giam; theo đó, khoảng 500,000 được thả về trong 3 tháng đầu; 200,000 bị giam từ 2 đến 4 năm; 250,000 bị giam ít nhất 5 năm, và năm 1983 (tức sau 8 năm) còn khoảng 60,000 người bị giữ lại. (Spencer C. Tucker, Encyclopedia of the Vietnam War, a Political,  Social, and Military History, Vol. two, Santa Barbara, California, 1998, tr. 602.)

Trong số trên 1,000,000 người bị tù sau năm 1975, theo những cuộc nghiên cứu ở Hoa Kỳ và Âu Châu, có khoảng 165,000 nạn nhân đã từ trần trong các trại tù “cải tạo”. (Anh Do & Hieu Tran Phan, “Millions of lives changed forever with Saigon’s fall”, nhật báo Orange County Register, số ngày Chủ Nhật, 29-4-2001, phụ trang đặc biệt về ngày 30-4, tt. 2-3.)

Sau vụ tù cải tạo, CS tiếp tục tiêu diệt tất cả những mầm mống đối kháng, chẳng những bắt giết hay bắt giam tất cả những thành phần mà CS cho là phản động, chống đối CS sau năm 1975, mà CS còn giăng bẫy, lập ra những tổ chức “phục quốc” giả mạo, để phỉnh phờ và lùa những thanh niên yêu nước vào tù, tìm bắt những người ngấm ngầm liên kết với nhau để chống đối CS.

Về kinh tế, CSVN đuổi gia đình sĩ quan, công chức bị tù, đi kinh tế mới, vừa để cướp nhà cửa, vừa rất thâm hiểm là đánh sập khả năng kinh tế gia đình.  Khi người tù trở về không có nhà để ở, không có tiền để sống, nên chỉ còn lo cho bản thân sinh tồn mà không còn cách gì chống đối CS.  Đồng thời, CS đổi tiền, kiểm soát lưu thông tài chánh, thực hiện chính sách kinh tế chỉ huy, làm cho quần chúng đói kém, phải lo chạy gạo sinh sống cho gia đình, hết tham gia chính trị.

Nền kinh tế suy sụp , dân chúng đói kém, cán bộ cũng chán nản.  Cộng sản lo ngại dân chúng nổi lên làm liều, liền cởi trói dần dần và quay lại nền kinh tế tự do, mà CS gọi là kinh tế thị trường, nhưng vẫn do nhà nước CS điều khiển theo định hướng xã hội chủ nghĩa.  Dầu vậy, chỉ có cán bộ CS và một thiểu số ở thành thị hưởng lợi, trong khi đại đa số ở nông thôn vẫn nghèo khổ.

Nền kinh tế chỉ huy bao cấp và nền kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa giành nhiều đặc quyền đặc lợi cho cán bộ đảng viên, nhứt là cán bộ cao cấp.  Từ đó sinh ra tệ nạn tham nhũng, càng ngày càng trầm trọng, hết thuốc chữa.

Hiện nay, tệ nạn tham nhũng nặng nề nhứt là chuyện cán bộ CS dựa vào thế lực, cướp nhà, cướp đất bán cho người ngoại quốc, làm cho dân chúng oán thán và tạo thành phong trào dân oan trên khắp đất nước.  Trước những bất công chồng chất, dân oan kết hợp phản đối thì bị đàn áp dã man.  Nhiều cán bộ đảng viên hay cựu quân nhân CS, nhiều thanh niên dầu tốt nghiệp dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, nhưng không đồng ý với cách hành xử của nhà cầm quyền CS, đã lên tiếng bênh vực dân oan, thì bị quy ghép vào tội chống phá nhà nước CS và bị bắt giam.

Để giữ vững địa vị, CSVN quy phục Trung Cộng, ký mật ước Thành Đô (Cheng Du), tỉnh Tứ Xuyên (Sichuan) ngày 3 và 4-1990.  Cộng sản không công khai nội dung mật ước Thành Đô, nên không ai biết rõ mật ước ký kết những gì?  Tuy nhiên, càng ngày dân chúng Việt Nam càng thấy CSVN nhượng đất nhượng biển cho Trung Cộng.  Đầu tiên là các hiệp ước mất đất mất biển trong hai năm liên tiếp 1999 và 2000.  Sau đó là các vụ cho thuê đất, thuê rừng, vụ bauxite và gần nhứt là vụ Formosa ở Hà Tĩnh.

Vì lo ngại Tàu khựa càng ngày càng bành trướng, nhiều người lên tiếng báo động hiểm họa bắc phương.

Từ tháng 10-2001, luật sư Lê Chí Quang phổ biến bài viết “Hãy cảnh giác với Bắc triều”, chỉ trích nhà nước CS nhượng bộ Trung Cộng trong các hiệp ước về biên giới và lãnh hải, liền bị bắt ngày 21-2-2002 vì bị CS vu cáo tội “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam”, và bị tuyên án 4 năm tù giam, 3 năm quản thúc.

Từ đây, càng ngày càng diễn ra nhiều cuộc biểu tình chống đối Trung Cộng.  Tất cả cuộc tập họp lớn nhỏ, tất cả những ai viết báo, viết blog, dù hoạt động ôn hòa, bất bạo động, mà tỏ ý chống Trung Cộng, đều bị CSVN hành hung và bắt giam ngay.  Như thế, chỉ vì muốn chạy theo Trung Cộng để bảo vệ quyền lực, CSVN quyết tâm tiêu diệt lòng yêu nước, tiêu diệt tiềm lực tranh đấu của người Việt Nam.

Đảng CS liên tục khủng bố, bắt giam tất cả những người yêu nước có khả năng tập họp thanh niên, tập họp quần chúng chống Trung Cộng, như luật sư Nguyễn Văn Đài, Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Hồng Sơn…  Vì những người có khả năng lãnh đạo bị CS bắt giam hết, nên hiện nay tuy dân chúng rất uất ức CS, còn đảng CS đang mục nát rệu rã vì tham nhũng, nhưng rất tiếc, do kế hoạch tiêu diệt tiềm lực của CSVN, tất cả những nhân tài có khả năng lãnh đạo đều bị CS tiêu diệt, nên chẳng có người nào, hay tổ chức nào có thể lãnh đạo quần chúng để xô ngã chế độ CSVN.  Đó là kết quả của chủ trương tiêu diệt tiềm lực của CSVN từ bấy lâu nay.

KẾT LUẬN

Tiêu diệt tiềm lực, đàn áp, vi phạm nhân quyền là chủ trương sống còn của đảng CS.  Đảng CS không bao giờ từ bỏ tiêu diệt tiềm lực, từ bỏ đàn áp, từ bỏ vi phạm nhân quyền.  Cộng sản mà từ bỏ tiêu diệt tiềm lực, từ bỏ đàn áp, từ bỏ vi phạm nhân quyền, thì chắc chắn dân chúng sẽ đứng lên lật đổ chế độ CSVN.  Cộng sản Việt Nam biết rõ điều nầy, nên luôn luôn thủ sẵn búa liềm, súng đạn, đàn áp dân chúng, vi phạm nhân quyền có hệ thống và nhân đó còn để cho tham nhũng tha hồ thao túng, cướp bóc tài sản dân chúng, chia sẻ lợi quyền với nhau, chia sẻ tài sản với nhau, để cùng nhau tiếp tục sống còn.

Vì vậy kêu gọi CSVN tôn trọng nhân quyền không khác gì đàn gãy tai trâu, vì trâu có bao giờ biết nghe đàn đâu?  Còn CSVN có cần biết nhân quyền là gì?  Chúng chỉ biết có đảng quyền, lợi quyền, như lời Việt trong Quốc tế ca của CS: “Bao nhiêu lợi quyền tất qua tay mình”.  Cộng sản chỉ ăn cướp mới gom được vào tay bao nhiêu lợi quyền trong thiên hạ, chứ tất cả những kế hoạch kinh té của CS đều thất bại..

Tuy nhiên, không lẽ cứ để CSVN tiếp tục cỡi mãi lên đầu lên cổ dân chúng Việt Nam mà không phản ứng?  Cần phải có hành động gì để làm giảm thọ CSVN?  Đó là câu hỏi lớn xin đặt lại cho mọi người ở trong cũng như ở ngoài nước, chúng ta phải làm gì trong tình hình hiện tại?

Trong khi chờ đợi, xin người Việt hải ngoại hãy tích cực yểm trợ phong trào dân chủ trong nước, góp tay xây dựng phong trào dân chủ mạnh dần mới có lúc nổi dậy giải thể chế độ CS.  Và cũng xin người Việt hải ngoại hãy kêu gọi các nước mà người Việt đang sinh sống, hãy có biện pháp kinh tế thiết thực chế tài, buộc đảng CSVN phải giảm vi phạm nhân quyền.  Có đi thì mới có đến.  Có bắt đầu mới có kết thúc.  Nhanh chậm gì rồi cũng có lúc sẽ đến, có lúc sẽ kết thúc chế độ CSVN độc tài toàn trị.

Viết xong bài nầy thì được tin nhân dịp kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền năm nay, Thứ Bảy 10-12-2016, cộng đồng người Việt hải ngoại khắp nơi trên thế giới sẽ rầm rộ tổ chức mít-tinh lên án CSVN vi phạm nhân quyền.  Riêng tại Toronto, các hội đoàn sẽ cùng nhau tổ chức mít-tinh trước trụ sở Quốc hội tỉnh bang Ontario (Queen’s Park) vào đúng ngày Thứ Bảy 10-12-2016, từ 13 giờ đến 15 giờ,  phản đối CSVN và yêu cầu chính quyền Canada cân nhắc vấn đề viện trợ khi dùng tiền thuế của dân để giúp đỡ một nước vi phạm nhân quyền như Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Kính mời đồng bào tham dự đông đảo.

TRẦN GIA PHỤNG

(Toronto,4-12-2016)



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét