Phạm Chí Dũng
Mất ngủ, huyết áp và
tim mạch
Nhân dân ơi, hãy chia
sẻ và cảm thông với các “sân sau” của giới quyền lực chính trị đang rầm rập tiến
bước vào bóng tối nhiệm kỳ.
Trên hẳn nhân dân, họ
đang là những kẻ mất ngủ và được bác sĩ chứng nhận căn bệnh tim mạch huyết áp bất
thường nguy biến ngay vào thời điểm này, khi chỉ còn một vài ngày nữa sẽ biết
được những “bức tường” nào bị thanh loại tại Đại hội XII của chính đảng còn
đang cầm quyền ở Việt Nam.
Hẳn là thế, chỉ còn một
vài đêm nữa thôi, đại hội này sẽ kết thúc với những kết quả có thể làm cho một đám người nhảy cẫng lên,
nhưng một đám khác lại cắm mặt đưa đám.
Tuyệt đại đa số những
đám người nhảy nhót hoặc mặt như huyệt mộ ấy đều thuộc về nhóm thân hữu chính
trị hoặc nhóm lợi ích kinh tế đã tàn phá nguyên khí dân tộc đến giọt máu cuối
cùng.
Tất cả đều nín thở.
Trong bữa nhậu rôm rả, một quan chức cấp sở thầm thì rằng cho dù rất thèm muốn
“tán” chuyện chuẩn bị nhân sự cho Đại hội XII, nhưng ông này lại phải mắt trước
mắt sau lựa người cùng cánh để tâm sự. Lỡ gặp phải người khác phe thì coi chừng
mang họa.
Chủ nghĩa bè phái và
chủ nghĩa địa phương đã ăn quá sâu vào bộ máy thư lại hành chính ở Việt Nam như
thế từ quá nhiều năm qua. Nhưng không thể đổ hết trách nhiệm cho truyền thống
“một người làm quan cả họ được nhờ” có từ thời phong kiến. Chính não trạng độc
đoán của cơ chế độc đảng đã khiến cho tư tưởng độc trị và trục lợi chính sách
tác quái ghê gớm hơn bao giờ hết, từ đó hình thành các nhóm quyền lực lẫn lợi
ích tham tàn dân sinh lẫn triệt hạ nhau không thương tiếc.
Bất cứ một “chính
khách” nào bị rớt đài cũng có thể kéo theo một lô xích xông những kẻ ăn theo.
Nhưng đó chỉ là những tước vị quan lại. Đại hội XII còn khác hẳn với những đại
hội trước bởi tính bất khoan dung trong cuộc sát phạt không khoan nhượng giữa
các nhóm thân hữu và lợi ích.
Cứ lấy ngay hình ảnh
của hai Đại hội X và XI làm minh họa. Dù vẫn đấu đá quyền lực tại hai đại hội
đó, nhưng lợi ích chung vẫn được thỏa hiệp, hầu hết các nhóm từ kinh doanh như
ngân hàng, vàng, bất động sản, chứng khoán, tài chính cho đến những nhóm “doanh
nghiệp công ích” như xăng dầu, điện lực đều vẫn ung dung hưởng lợi, đắc thắng đầu
cơ vét tiền thiên hạ hoặc mặc xác tăng giá trên đầu trên cổ dân nghèo.
Nhưng giờ thì khác hẳn.
Công cuộc cạnh tranh lãnh địa làm ăn đã hóa thân vào hình ảnh “rút súng”. Tương
tự tính bất khoan dung trong cuộc thanh trừng chính trị, sẽ chỉ còn thế “chiến
thắng hay là chết” của các nhóm kim tiền.
‘Bóc lịch’ là cái chắc
Sài Gòn. Trong một cuộc
gặp mặt đầu năm 2016, có hai “cán bộ phong trào” đều đã thất thập cổ lai hy
giương mắt gườm nhìn nhau. Một người ủng hộ “Anh Ba”, còn người kia ngả sang
“Anh Tư”. Trước đây, hai người này đã từng có một trận khẩu chiến ác liệt, ai
cũng cố chứng minh “phải chọn cái đỡ tệ trong những cái dở”. Nhưng không ai chứng
minh được anh Ba và anh Tư thì kẻ nào tệ hơn, về tham nhũng và về giáo điều…
Một trận thư hùng dữ
dội tương tự cũng đã xảy ra giữa hai doanh nhân có máu mặt - một “cấp tiến”, một
“kiên định”. Kẻ nào cũng cố đe nẹt rằng tư cách của kẻ kia là “dưới đáy ly rượu”
và “hãy đợi đấy”.
Đáp số đơn giản mà những
ủng hộ viên nhiệt thành trên hoàn toàn có thể hình dung là chỉ sau vài ngày nữa,
khi Bộ Chính trị thông báo kết quả về chức danh tổng bí thư và những vị trí còn
lại trong “tứ trụ”, hoặc anh Ba hoặc anh Tư sẽ không có mặt. Khi đó, hoặc ủng hộ
viên này hoặc ủng hộ viên kia sẽ có quyền ngẩng cao mặt, kéo theo thái độ vênh
váo của đám “sân sau” của anh Ba hoặc anh Tư.
Hoặc chỉ còn “anh Cả”
trở thành “người cuối cùng trên chiến trường mới là kẻ chiến thắng”.
Chẳng cần phải khó nhọc
tư duy, người ta cũng dễ dàng tiên đoán là sau Đại hội XII không lâu, sẽ diễn
ra một cuộc thanh trừng vừa ngấm ngầm vừa lộ liễu của nhóm quyền lực thắng thế
đối với nhóm quyền lực thất bại. Trước hết “thanh toán” về các cơ sở vật chất
tài chính và kinh tế. Sau đó tiến đến thanh loại các chức vụ trong đảng và
chính quyền. Kể cả điều tra hình sự và truy tố…
Cường độ bắt bớ chắc
sẽ tăng vọt. Một bộ phận không nhỏ những kẻ đang nín thở sẽ chẳng còn thở được
nữa.
“Bóc lịch” là cái chắc.
Cụ Rùa chứng quả
Nặng nề nhất là anh
Ba. Vốn tích lũy dày đặc hệ thống doanh nghiệp tiền chất như núi, sự sụp đổ nếu
xảy ra của anh này sẽ có thể dẫn đến một cuộc tháo chạy tán loạn của những kẻ
đã từng thề thốt trung thành với anh. Có thể xem đó là trận đại hồng thủy tràn
vào thành lũy tài phiệt khổng lồ nhất quốc gia.
Mặc kệ trận đại hồng
thủy ấy, dân chúng và đặc biệt là người nghèo sẽ dửng dưng. Bên nào thắng thì
nhân dân đều bại. Thế giới này vốn dĩ đã quá bất công, chẳng phải còn anh Ba
hay mất anh Ba mà xã hội bớt oan nghiệt, khi Điều 4 Hiến pháp về độc đảng vẫn sừng
sững, làm tấm bình phong khổng lồ che chắn cho ngàn vạn quan chức tiếp tục tham
nhũng.
Chuột bọ đang xoay sở
phóng khỏi con tàu sắp đắm. Chỉ trước Đại hội
XII ba ngày, thông điệp “không tăng giá điện năm 2016” của lãnh đạo Tập
đoàn điện lực Việt Nam, dù chẳng có bằng chứng nào để tin là thành thực, đã
phát thêm một tín hiệu về quyền lực của phe chính phủ có thể trở nên thê thảm
trước và trong đại hội này.
Thời gian đã chứng
minh cho những răn đe hoàn toàn không phải cho có. Hàng loạt tác giả ẩn danh hiện
hình trên mạng xã hội, chứ không phải báo chí nhà nước, liên tiếp cảnh cáo nhau
về từng cái tên sẽ bị thanh trừng sau Đại hội XII. Có cái tên thuộc về giới quản
lý ngân hàng, cái tên khác lại thuộc về một lãnh đạo Bộ Công an, và cả những
cái tên ở những địa phương quan trọng như Sài Gòn. Chưa kể vài cái tên úp mỡ
thuộc nhóm chuyên cướp đất của dân…
Chắc chắn đó là nguồn
cơn khắc khoải để nếu cả hai anh Ba và Tư đều “biến mất” khỏi Bộ tứ, hy vọng vớt
vát cho các nhóm thân hữu chỉ là anh nào còn “trụ” lại trong Bộ Chính trị hoặc
tệ nhất cũng trong Ban Chấp hành Trung ương. Chỉ cần có chân trong hai tổ chức
quyền lực này, vị trí nào cũng được, để kéo dài thời gian quyền lực và tìm cách
tránh bị đối phương “hồi tố”.
“Hồi tố” lại hữu cơ với
“đả hổ”. Nếu giới lãnh đạo Tập đoàn điện lực Việt Nam luôn phải lo xa vì sợ bị
“diệt ruồi”, thì tiền lệ rất cận kề từ quốc gia láng giềng Trung Quốc là Tập Cận
Bình đã bắt đầu chiến dịch thanh trừng các con hổ chính trị tham nhũng chỉ sau
một năm ông ta cầm quyền. Số phận không còn đơn thuần là bị kỷ luật và bị tước
danh hiệu đảng viên mà chẳng một kẻ ăn dầy nào thèm quan tâm, mà cái giá đáng
phải “tâm tư” chính là kẻ đó bị cách ly khỏi xã hội hoặc phải từ giã cuộc đời
này mãi mãi.
Chỉ một ngày trước
khi khai mạc Đại hội XII, sự ra đi vĩnh hằng của CỤ RÙA TỪ TRẦN sẽ khởi đầu chuỗi
chứng quả cho vận mệnh chết đuối của dân tộc Việt Nam, bắt đầu từ những quan chức
đáng bị quả báo trong và ngay sau ĐẠI HỘI VĨNH BIỆT này.
Voa Tiếng Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét