Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc (thứ 4, từ trái sang) tại Hội nghị
thượng đỉnh của khối ASEAN ngày 29/4/2017.
Chiến thắng tranh cử của Tổng thống Mỹ Donald Trump hồi
tháng 11 năm ngoái đồng nghĩa với nỗi lo chiến lược xoay trục sang châu Á của cựu
Tổng thống Barack Obama có nguy cơ bị phá sản, nhường chỗ cho nghị trình
“American First” (Nước Mỹ trên hết) của vị tân tổng thống có khuynh hướng bảo hộ.
Trong 100 ngày đầu nhiệm kỳ, Tổng thống Trump đã có những bước
đi quá chậm trong việc bổ nhiệm nhân sự vào các vị trí cốt lõi và định hình
chính sách đối ngoại cho khu vực Đông Nam Á, khiến Hà Nội không khỏi hoang mang
và sốt ruột, theo nhận định của các chuyên gia của Trung tâm Nghiên cứu Chiến
lược Quốc tế (CSIS) ở Washington D.C.
Bấp bênh “xoay trục châu Á”
Theo phân tích của Giáo sư Ngô Vĩnh Long của trường đại học
Maine, Hoa Kỳ, nước Mỹ dưới thời của cựu Tổng thống Obama đã ra sức củng cố
ASEAN (Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á).
“Nhưng mà ASEAN là một tổ chức rườm rà. Mặc dù nó có đối thoại
về an ninh, nhưng nó lại không đồng nhất nên không thể hành xử được”, theo nhận
xét của chuyên gia nghiên cứu về châu Á.
“Thành ra ông Obama và những người làm chính sách của Mỹ mới
đưa ra TPP (Hiệp định Đối tác Thương mại Xuyên Thái Bình Dương). Mà TPP với 12
nước đã trao đổi, đồng ý với nhau về các chính sách và phải làm những gì, cái
đó cũng giống như một thế cờ dùng nhiều con cờ bao vây nếu muốn một nước nào đó
không đi đến những hành động gây nguy hại cho mọi người”, vẫn theo lời GS. Ngô
Vĩnh Long.
Tuy nhiên, “thế cờ” mà Mỹ đã kỳ công tạo dựng những năm qua
đã từng bước sụp đổ ngay trong những ngày đầu ông Trump lên giữ trọng trách đứng
đầu nước Mỹ.
GS. Long nói: “Tất cả những viên gạch quan trọng mà các đời
tổng thống của Mỹ vừa qua đã đặt cho nền tảng chung giữa Mỹ và các nước ASEAN
cũng như châu Á, thì ông Trump tôi thấy có vẻ như rất lơ là”.
Sự lơ là của tân chính quyền Hoa Kỳ đối với chính sách đối
ngoại được xem là quan trọng nhất của Mỹ trong khu vực đã khiến các quốc gia
như Việt Nam lo ngại về lực hút của “quỹ đạo Trung Quốc” đối với các thành viên
ASEAN nói riêng và khu vực châu Á nói chung.
Cuối tuần qua, Hội nghị thượng đỉnh giữa các lãnh đạo ASEAN
đã kết thúc với một tuyên bố dài 25 trang nhưng hoàn toàn không đề cập đến những
hoạt động bồi đắp, xây đảo nhân tạo và quân sự hóa của Bắc Kinh ở Biển Đông. Điều
này phần nào cho thấy “uy lực” của Trung Quốc trên các thành viên ASEAN có chiều
hướng tăng lên trong lúc tân chính quyền Mỹ còn chưa ổn định.
Cá lớn bắt tay nhau?
Mặc dù chưa định hình một chính sách đối ngoại cụ thể nào đối
với khu vực châu Á, nhưng chính quyền Trump cũng đã có các động thái được xem
là nổi bật đối với châu Á, trong đó phải kể đến chuyến công du đầu tiên của tân
Ngoại trưởng Rex Tillerson tới Bắc Kinh, mở đầu việc chuyển sang giai đoạn “nồng
ấm hơn” giữa Bắc Kinh và Washington sau những căng thẳng ngoại giao giữa hai
bên sau khi ông Trump tiếp nhận điện thoại của Tổng thống Đài Loan Thái Anh Văn
và tuyên bố sẽ xem xét lại nguyên tắc “Một Trung Quốc”.
Cuộc tiếp đón khá long trọng của tân Tổng thống Mỹ dành cho
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình tại Florida là bước tiếp theo khiến cho các quốc
gia ASEAN lo lắng về khả năng Washington sẽ hy sinh một số lợi ích ở Biển Đông
để có được những lợi ích thương mại với Bắc Kinh. Dù thừa nhận quan ngại trên
là có cơ sở, nhưng một số chuyên gia cho rằng khả năng trên là khó xảy ra.
Chuyên gia Phương Nguyễn của CSIS nhận định với VOA: “Cũng
khó biết được là Trump có một chiến lược lớn đối với Biển Đông như thế nào hay
không. Nhưng những người ở xung quanh advise (cố vấn) cho Trump từ phía quân đội
của Hoa Kỳ chẳng hạn, theo như mình đánh giá thì những người đó không dễ để cho
Tổng thống Trump có thể có những bước đi làm ảnh hưởng đến vị trí chiến lược của
Hoa Kỳ ở châu Á-Thái Bình Dương đâu”.
Trong khi đó, GS. Ngô Vĩnh Long nêu lên một khía cạnh khác:
“Nếu Mỹ bây giờ đi tay đôi với Trung Quốc, thì Mỹ sẽ mất sự ủng hộ của tổ chức
đa phương như ASEAN. Bất cứ nước nào trên thế giới từ xưa tới giờ, mạnh đến đâu
đi nữa, cũng cần phải có đồng minh. Mà nếu ông Trump bỏ đồng minh và bỏ luôn
các tổ chức đa phương giúp cho Mỹ có được vị thế như ngày nay, trong đó có
ASEAN, APEC…, thì tất nhiên ông làm cho Mỹ yếu đi chứ không phải là làm cho Mỹ
mạnh trở lại như ổng tưởng”.
Việt Nam nên làm gì?
Trong tình hình chính sách bất định cho tới lúc này của
chính quyền Trump, các chuyên gia cho rằng Việt Nam không nên quá tập trung vào
4 năm nhiệm kỳ của ông Trump để đề ra chiến lược, mà nên chờ đợi và tập trung
cho kế hoạch dài hạn.
“Thật ra bây giờ Việt Nam không cần phải chứng minh gì với Mỹ
hay các nước khác. Mà Mỹ bây giờ mới cần phải chứng minh cho Việt Nam và các nước
khác trong khu vực. Vậy thì để xem thử Mỹ họ chứng minh như thế nào thì mình
lúc đó mới thấy là nên làm như thế nào để có lợi nhất”.
Những bước chiến lược mà Hà Nội đang thực hiện để tiếp cận
được với chính quyền Trump, theo đánh giá của chuyên gia Phương Nguyễn, là khá
thành công và “am hiểu” cho tới lúc nay. Tuy nhiên đây chỉ là bước đầu trong
chiến lược lớn của Hà Nội. Những bước tiếp theo cần phải chờ xem chính quyền
Trump có thực sự có một chiến lược lớn trong khu vực hay không, và nếu có, thì
vị trí của Việt Nam ở đâu trong chiến lược này.
Bà Phương nói: “Cái interest (lợi ích) của Hà Nội bây giờ là
phải tạo ra một environment trong khu vực mà Mỹ vẫn tiếp tục có mặt ở đó và
không tạo ra một sơ hở, một lỗ hổng nào trong khu vực”.
Trong khi đó, TS. Vũ Quang Việt, cựu chuyên gia của Liên Hiệp
Quốc cho rằng Việt Nam cần nhìn nhận thực tế “không bè bạn” của mình để hành xử.
Ông nói: “Từ xưa tới giờ, Việt Nam chưa bao giờ là đồng minh của Mỹ. Có thể nói
thật ra là Việt Nam tưởng Trung Quốc là đồng minh của mình nhưng không phải như
vậy. Cho nên, Việt Nam không có đồng minh, mà cơ bản là không có bạn. Ngay cả
Nga cũng không phải là bạn của Việt Nam, mà Nga cũng không coi Việt Nam là bạn.
Phải nhận thấy cái đó để giữ được thế độc lập”.
GS. Ngô Vĩnh Long cũng cho rằng tình trạng “cô đơn” của Việt
Nam càng tăng lên vào lúc này khi có thêm một số thành viên trong khối ASEAN
như Thái Lan, Malaysia có chiều hướng ngả về Trung Quốc. Nhưng theo ông, đây
cũng là một cơ hội cho Việt Nam để chủ động liên kết các nước láng giềng có
cùng tranh chấp với Trung Quốc.
Tháng 4 vừa qua, Hoa Kỳ thông báo Tổng thống Donald Trump
quyết định sẽ tới tham dự Hội nghị APEC được tổ chức tại Việt Nam vào tháng 11
tới. Có ý kiến cho rằng đây sẽ là dịp để Tổng thống Trump đưa ra sáng kiến hậu
TPP. Tuy nhiên, Giáo sư Ngô Vĩnh Long cho rằng sự kiện này không có ảnh hưởng
quan trọng đối với Việt Nam cho bằng sự chủ động của Hà Nội trong khối ASEAN.
“APEC không quan trọng bằng ASEAN. ASEAN là tổ chức độc nhất
đa phương hiện nay có các cơ chế để bàn cãi về vấn đề an ninh trong khu vực”.
Theo ông, Việt Nam có thể tận dụng lúc này để tranh thủ sự ủng
hộ của dân chúng ở các nước khác như Philippines hay thậm chí tại Mỹ. “Vì các
nước khác họ không năng động nên Việt Nam cần phải năng động”, theo ông. “Nhất
là tranh đấu dựa trên cái phán quyết của PCA (Tòa Trọng tài Quốc tế ở La Haye).
Nếu cần thì lại kiện thêm Trung Quốc. Ví dụ như Việt Nam có thể kiện thêm Trung
Quốc về vấn đề quần đảo Hoàng Sa dựa trên phán quyết của PCA”.
Chẳng hạn, theo GS. Long, Việt Nam có thể dựa trên phán quyết
của CPA để kiện Trung Quốc về lệnh cấm hàng năm đối với ngư dân của các nước
như Việt Nam, Philippines ở các ngư trường truyền thống như ở bãi Scaborough.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét