Trần Thảo (Danlambao)
Hôm 15 tháng 5, tại hội nghị trực tuyến toàn quốc về tình hình an ninh trật tự trong nước, ông Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc lại líu lưỡi phát ngôn: "Không để các tổ chức phản động tồn tại trên đất nước này!" Từ trước tới giờ, tôi vẫn nghe những tên công an, an ninh hay cán bộ CS cấp thấp dùng từ phản động để chửi bới và đe dọa những thành phần mà chúng coi như là cứng đầu, cứng cổ, không chịu toa rập với chế độ để bán nước hại dân, nhưng quả thật tôi ít nghe thấy những ông bự như TT Nguyễn Xuân Phúc, kẻ ở trong tứ trụ của triều đình CSVN hiện nay, dùng từ phản động để chỉ những tiếng nói đang đi ngược chiều với chế độ.
Lý do đơn giản là vì những ông bự này, dầu gì chúng cũng đã
rành sáu câu về bộ mặt thật gớm ghiếc của đảng mình, chúng
sợ một khi dùng chữ phản động để chửi người ta, người ta không rớt sợi lông mà chính mình lại lòi mặt đại phản động.
Đây chính là cảm giác mà tôi có được khi nghe ông TT Nguyễn Xuân
Phúc lảm nhảm trong hội nghị trực tuyến toàn quốc.
Nhân gian có câu "Tai liền miệng đấy", không hiểu khi ông Phúc
phát biểu như thế, có nghe dội vô lỗ tai của mình không? Bởi
chính ông, và mười tám tên khác trong Bộ Chính Trị, thêm hai
trăm tên trong trung ương đảng, vừa chính thức, vừa dự khuyết,
mới là những tên đầu sỏ đại phản động. Nếu mà lôi từ hang Pác Pó ra nữa thì con đàn cháu lũ của chúng không thể nào đếm hết nổi!
Trong lịch sử Việt Nam, không thiếu những thằng khốn nạn, gặp
lúc nước nhà nguy biến, chúng quỳ lạy, cúi thân làm tay sai cho
giặc xâm lăng, sẵn sàng vì quyền lợi bản thân mà bán nước,
hại dân. Những Lê Chiêu Thống, Lê Ích Tắc thời Quang Trung Nguyễn
Huệ đánh tan quân Thanh xâm lược, những Nguyễn Thân, Hoàng Cao
Khải thời toàn dân ta chiến đấu chống giặc Pháp xâm lăng. Tất
cả những tên tuổi này đã để lại trong dòng sử Việt vết nhơ
ngàn đời không rửa sạch. Chúng chính là những tên phản động
của dân tộc Việt Nam!
Nhưng, ở tiền bán thế kỷ 20, đất nước Việt Nam lại bất hạnh
sinh ra những đứa con mặt người dạ thú. Chúng ăn hạt lúa của
quê hương, tắm mát trên dòng sông tình nghĩa của dân tộc, nhưng
chúng lại nhẫn tâm uống thuốc lú của chủ nghĩa cộng sản quốc
tế, đem cái tà thuyết ma quỷ về đày đọa đồng bào. Suốt 87
năm qua, kể từ khi Hồ Chí Minh và lũ tay sai đặt ách thống trị
cộng sản trên đất nước này, tiếng oán than căm hờn không bao
giờ dứt. Từ Hồ Chí Minh cho đến Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Xuân
Phúc hôm nay, tất cả đều là những tên bại hoại của dân tộc,
là những tên cực kỳ phản động. Những Lê Chiêu Thống, Lê Ích
Tắc, Hoàng Cao Khải, Nguyễn Thân v.v... nếu đem so với tập đoàn
cộng sản Hà Nội thì chỉ đáng làm học trò xách dép theo hầu.
Lý do là những tên tuổi đó tuy mang xú danh là kẻ phản động,
bán nước hại dân, nhưng mức độ thâm hiểm, xảo quyệt, độc ác,
dã man của chúng không bao giờ có thể bén gót lũ Hồ Chí Minh
và tay sai của hắn.
Sau năm 1975, cả nước quy về một mối. Và cũng từ đó người dân
miền nam Việt Nam bắt đầu biết thế nào là nỗi đau khổ khi
phải sống trong bức màn sắt của chế độ cộng sản. Chúng nhân
danh tổ quốc, nhân danh tất cả những gì cao quý của dân tộc,
nhưng đó chỉ là cái bề ngoài dối trá, được che giấu bên trong
là những thủ đoạn nham hiểm, những bàn tay thủ ác. Để bảo vệ
sự cai trị của đảng trên đầu trên cổ nhân dân, chế độ CSVN
không bao giờ biết thương xót cho cảnh khổ của người dân đen,
sẵn sàng dùng súng gươm, dùi cui roi điện để cưỡng chiếm tài
sản, ruộng vườn của những người cùng khổ. Chúng toa rập với
tư bản đỏ Trung Quốc, bán rừng, bán biển, ép dân phải di dời
ra khỏi quê hương làng mạc, sống vất vưởng kiếp người dân oan.
Chúng thẳng tay bắt bớ giam cầm, thẳng tay sát hại người lương
thiện rồi đưa ra những biện minh vu vơ chối tội. Chúng trước đây
đã từng tuyên bố "Đánh Mỹ là đánh cho Liên Sô, trung Quốc", bây
giờ chúng tiếp tục thân phận nô lệ ấy với mức độ ngày càng
sâu hơn. Giang sơn gấm vóc mà tổ tiên đã đổ bao máu và nước
mắt mồ hôi gầy dựng, bây giờ chúng đem nhường cho lũ giặc ở
Trung Nam Hải, khép nép cúi đầu xưng thần trước lũ giặc nham
hiểm ở Bắc Kinh.
Hôm nay, trước sự việc công an và an ninh của Huyện Diễn Châu,
Nghệ An giữa ban ngày dám lộng hành bắt cóc anh Hoàng Đức
Bình, hằng ngàn người dân Nghệ An đã xuống đường đòi hỏi công
an Diễn Châu phải trả tự do cho anh Hoàng Đức Bình. Lực lượng
công an, an ninh của Nghệ An đã huy động hằng ngàn CSCĐ đến hiện
trường để ra tay đàn áp nhân dân, không hề thương tiếc những
cảnh đời đau khổ. Chúng còn đem những thiết bị tân tiến mà
nhà sản xuất Hoa kỳ cung cấp để trang bị cho tàu của cảnh sát
biển Việt Nam. Đó là thiết bị Long Range Acoustic Device,
loại vũ khí phát sóng âm cực mạnh, trong vùng ảnh hưởng có
thể gây điếc tai hay làm nhức đầu rất tai hại. Tiền thuế của
dân được chế độ dùng để mua những thiết bị như LRAD, nguyên để
bảo vệ biển trời, bảo vệ nhân dân, nhưng trong thực tế chúng
lại được dùng để tàn hại nhân dân, đàn áp những tiếng nói
bất đồng chính kiến, kéo dài sự thống trị dã man trên đầu
người vô tội.
Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc, nói cho cùng, ông cũng chỉ là một
tên hèn hạ. Trong gan ruột của ông, ông biết rõ cái đảng chết
tiệt của ông mới chính là nơi hội tụ của những tên cực kỳ
phản động. Gần một thế kỷ qua, đảng của ông đã khiến cho đất
nước này càng ngày càng đi vào ngõ cụt. Đời sống nhân dân
ngày càng thê thảm, trong khi lũ cán bộ thì ăn trên đầu trên cổ
của những con người cùng khổ. Lực lượng công an của chế độ,
cũng như bản thân ông, được nuôi mập bởi tiền thuế của người
dân, bây giờ vô ơn bội nghĩa, quay lại tấn công, tàn hại những
người dân không một tấc sắt trong tay.
Tôi muốn hỏi ông Nguyễn Xuân Phúc. Ai là kẻ phản động vậy ông Phúc?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét