Honest John, được chế tạo năm 1953, tên lửa đầu tiên của Hoa Kỳ có thể
mang đầu đạn hạt nhân. Wikimedia Commons
Tại diễn đàn an ninh quốc tế
Halifax diễn ra từ ngày 17-19/11/2017 ở Canada, tướng Hyten, lãnh đạo kho vũ
khí chiến lược của Mỹ khẳng định sẽ không tuân thủ « một cách mù quáng » mệnh lệnh
của tổng thống Donald Trump nếu ông thấy đó là « bất hợp pháp ». Tuyên bố này
đang làm dấy lên một tranh luận về độ tin cậy vũ khí răn đe hạt nhân của Mỹ.
Báo Le Monde (22/11/2017) trong
bài viết đề tựa « Đối mặt với Bắc Triều Tiên, vũ khí răn đe hạt nhân của Mỹ cần
xét lại » trước hết nhận định phát biểu trên của tướng Hyten vô hình chung đã
làm dấy lên một cuộc tranh luận trong nước về khả năng điều hành đất nước của tổng
thống Donald Trump.
Hồi tháng 8 năm nay, nguyên thủ Mỹ
đe dọa « một cơn bão lửa và phẫn nộ chưa từng có » trút xuống Bắc Triều Tiên. Hậu
quả là tại Quốc Hội, các nghị sĩ đảng Dân Chủ muốn giới hạn quyền hành của vị tổng
thống thuộc đảng Cộng Hòa này, vốn có ý định dùng vũ khí hạt nhân đánh phủ đầu
Kim Jong Un.
Tướng Hyten, đến tham dự diễn đàn
Halifax giải thích rằng có lẽ ông sẽ không áp dụng một cách mù quáng quyết định
có thể gây ra ngày tận thế. Vị tướng này cũng cho biết vẫn phải tuân theo
nguyên tắc quyền chiến tranh : tính cần thiết sử dụng vũ khí nguyên tử, mức độ
đáp trả, phân biệt các mục tiêu, hạn chế thiệt hại thường dân.
Gánh nặng leo thang
Ngoài việc nói đến tính khí thất
thường của ông Trump, những nguyên nhân sâu xa nhất, có liên quan đến độ tin cậy
của sức mạnh răn đe hạt nhân Mỹ có thể giải thích phần nào việc dấy lên một số
tranh luận về hạt nhân tại Mỹ.
Tướng Hyten còn thuật lại yêu cầu
của bộ trưởng Quốc Phòng Mỹ James Mattis, « tạo điều kiện sao cho ngành ngoại
giao vận hành, sao cho mọi thứ đều sẵn sàng, mỗi phút, mỗi ngày để đáp trả mọi
hành động tấn công từ Bắc Triều Tiên ». Theo ông Hyten, việc bảo đảm rằng điều
đó có thể mang lại « một kết cục tồi » cho Kim Jong Un « là một yếu tố răn đe rất
rõ ràng ».
Hoa Kỳ có một kế hoạch hiện đại
hóa kho vũ khí nguyên tử trị giá 1 500 tỷ đô la trong vòng 30 năm. Được đưa ra
dưới thời tổng thống Barack Obama, kế hoạch này đã được chính quyền Donald
Trump thông qua bất chấp các chỉ trích về chi phí.
Về điểm này, Le Monde trích đánh
giá của một chỉ huy quân đội Mỹ cho rằng : « Người ta đã quên khái niệm răn đe
là gì. » Trong suốt thời kỳ chiến tranh lạnh, khái niệm này rất rõ ràng. Nhưng
« vào thế kỷ XXI, khái niệm này trở nên bao quát hơn. Răn đe bắt đầu bằng các
loại vũ khí hạt nhân nhưng bao hàm cả những hoạt động không gian, mạng và vũ
khí quy ước ».
Chuyên gia Corentin Brustlein, Viện
Quan Hệ Quốc Tế Pháp (IFRI) trong một bài phân tích đăng ngày 24/11/2017 (La
Guerre nucléaire limitée : un renouveau stratégique américain - Chiến tranh hạt
nhân hạn chế : Một sự đổi mới chiến lược của Mỹ) có lưu ý là từ lâu học thuyết
quân sự của Mỹ đã coi trọng cả việc xử lý những tình huống leo thang có thể qua
việc dựa vào khả năng sử dụng có hạn chế vũ khí hạt nhân.
Thế nhưng Hoa Kỳ đã phải thích ứng
vị thế của mình trước các kịch bản quân sự do Bắc Triều Tiên và Nga đặt ra,
cũng như là các loại vũ khí « chống xâm nhập » (deni d’accès)(sức mạnh của hệ
thống phòng không). Do đó, trong tương lai, kho vũ khí hạt nhân sẽ bao gồm cả
các loại vũ khí « linh hoạt » hơn, nghĩa là công năng có thể thay đổi hay song
song (quy ước và hạt nhân).
Vẫn theo giải thích của ông Brustlein,
« ngày nay xác suất ngưỡng hạt nhân bị vượt bởi chính các đối thủ của Mỹ lớn
hơn là chính từ Mỹ hay từ NATO. Tuy nhiên, gánh nặng leo thang dường như là
không mấy nhẹ ». Dưới thời Obama, ưu tiên « tối đa hiệu quả răn đe khởi đầu,
nghĩa là đánh chặn ngay từ đầu ý định sử dụng vũ khí hạt nhân hơn là chứng tỏ
khả năng đi theo mỗi nấc của một cuộc leo thang ». Các kế hoạch quân sự cũng
bao gồm cả năng lực quy ước, mạng và không gian.
« Kế hoạch B »
Tổng thống Trump sẽ thông qua một
học thuyết hạt nhân mới vào đầu năm 2018. Do đó, theo quan điểm của IFRI, trong
khi chờ đợi, « Lầu Năm Góc buộc phải quay trở lại với những học thuyết cơ bản,
nhất là các nguyên tắc 'ngoại giao vũ lực' theo như lý thuyết do Thomas
Schelling đưa ra, nhắc lại việc đi đôi đe dọa (đáp trả hay cấm đoán) và cam kết
kềm chế nếu như bên tấn công từ bỏ các tham vọng là cần thiết. »
Các bên tham gia diễn đàn Halifax
có nêu ra câu hỏi : Liệu chúng ta có thể sống chung với một Bắc Triều Tiên có
vũ khí hạt nhân hay không ? Tướng Hyten đáp rằng : « Câu trả lời là có. Đúng
hơn hết câu hỏi phải là : Liệu chúng ta có muốn điều đó hay không ».
Còn theo cựu bộ trưởng Quốc Phòng
Israel, Moshe Yaalon, « Chúng ta nên nhìn nhận là chiến lược được tiến hành chống
lại Bắc Triều Tiên là một thất bại ». Hơn nữa với ông Moshe Yaalon, Iran mới là
mối đe dọa chính.
Giới quan chức quân sự Mỹ thì tỏ
ra thận trọng, nhưng một số người nghĩ rằng cần phải tấn công, theo như thổ lộ
của ông Eliot Cohen, giáo sư đại học Johns Hopkins tại Washington với báo Le
Monde. « Bởi vì một bộ phận quân đội Hàn Quốc nghĩ rằng nên chọn giải pháp chiến
tranh hơn là bị đặt dưới quyền bảo hộ của Mỹ suốt đời ».
Tuy nhiên, ông Sung-Han Kim, Viện
Nghiên Cứu Quan Hệ Quốc Tế Ilmin tại Seoul lưu ý là mối đe dọa Bắc Triều Tiên
đang tác động đến « hệ thống liên minh của Hoa Kỳ, bởi vì Hàn Quốc và Nhật Bản
không hoàn toàn tin tưởng vào lá chắn tên lửa Mỹ ». Vẫn theo vị chuyên gia này,
Seoul nên có một kế hoạch dự phòng do các nỗ lực ngoại giao đã thất bại.
Ông Kim cho rằng Seoul có ba chọn
lựa : « Hoàn tất hệ thống lá chắn tên lửa của Hoa Kỳ ; tái triển khai vũ khí hạt
nhân chiến thuật của Mỹ ; và Hàn Quốc tự phát triển vũ khí cho chính mình ».
Tuy nhiên, về chọn lựa cuối cùng, tướng Hyten đã có câu trả lời dứt khoát là «
Không ».
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét