Hiện trạng sau ngày 30-4-1975
Có thể nói, ngay sau ngày 30/4/1975, một cuộc “đổi đời” trong ý nghĩa đi xuống (hay “tụt hậu”, chữ của CSVN) ảnh hưởng lên hầu hết 25 triệu người con Việt sống rải rác từ phía nam sông Bến Hải đến mũi Cà Mau. Ngoại trừ những thành viên của Mặt trận Giải phóng Miền Nam không nghĩ như thế cho đến năm 1976, khi CSVN giải tán Mặt trận, và còn một số ít người miền Nam cũng không nghĩ như thế trong một giai đoạn ngắn ngủi. Đó là thời gian “cam tâm” gia nhập sư đoàn 304 và sau đó cũng bị “giải tán” vì bị vắt chanh bỏ võ! Còn một số rất ít, đếm được trên đầu ngón tay, kéo dài thời gian “hồ hởi” lên được “dăm ba năm”, đôi khi được “thăng chức” lên thành đại biểu quốc hội, đại sứ tại LHQ, hay xếp UB Phát triển ĐBSCL v.v… rồi cũng được cho… về vườn.
Có thể nói, những dữ kiện vừa nêu trên, thể hiện một cách “sâu sắc” ý nghĩa của “Ba dòng thác cách mạng”, bài học đầu tiên của những giáo chức đại học vào những ngày ngay sau 30/4/75. Nhưng chính những thành viên của sư đoàn 304 (sư đoàn 304 là những người sống ở miền Nam nhưng vội vã theo đuôi CSVN để lập công hay che giấu những tội lỗi của mình!), mặc dù trong vai trò “tổ trưởng học tập chính trị”, có “quyền” (hão!) và huêng hoang ra lệnh cho tổ viên (giáo chức đại học) “phải” phát biểu quan điểm sau mỗi bài học tập, phải làm bản đúc kết sau mỗi đợt học tập, mà trước đó, chưa đầy một ngày các tổ trưởng trên chỉ là… "cấp dưới" của nhiều tổ viên tổ học tập chính trị.
Họ phụ các cán bộ chính trị từ Bắc vào để giảng giải “bài học đầu tiên” trên. Nhưng thật ra chính họ cũng “vô tư” không hiểu số phận của họ sẽ ra sao (?) cho đến ngày phải… gặm mối căm hờn trong củi sắt!
2. Ba dòng thác cách mạng
Nhắc lại năm chữ “ba dòng thác cách mạng” ngày hôm nay, không chắc mấy ai còn nhớ. Ngay cả từ ngày khởi động học tập ba dòng thác nầy do chính Lê Duẫn đề xướng và đẩy mạnh. Những khóa bồi dưởng chính trị của đối tượng Đoàn, Đoàn, đối tượng Đảng, và Đảng không biết có ai còn nhớ không?
Lê Duẫn, TBT Đảng CSVN thời đó, nhận định là thế giới thể hiện ba dòng thác ngay sau khi thế chiến thứ hai chấm dứt:
- Phong trào giải phóng dân tộc và các quốc gia xã hội chũ nghĩa do Liên Sô lãnh đạo đang lên;
- Phong trào đấu tranh giai cấp nông dân ở các quốc gia tư bản đang nổi dậy rầm rộ;
- Phong trào đấu tranh giai cấp của công nhân và lao động ở các nước trên cũng đồng loạt đứng lên.
Và, trong giai đoạn nầy, ba dòng thác đã “tiến công dồn dập vào chủ nghĩa phong kiến và đế quốc với mục đích vì hòa bình, độc lập dân tộc, dân chủ và tiến bộ xã hội”. Chung cuộc là hệ thống đế quốc và tư bản chủ nghĩa phải tan ra từng mảnh và đang đi trên con đường giãy chết. Thí dụ điển hình là Mao Trạch Đông đã đẩy lùi Tưởng Giới Thạch ra Đài Loan năm 1949.
Phải chăng, ba dòng thác cách mạng đã thành công (?)
3. Ba dòng thác cách mạng áp dụng cho Việt Nam
Sau 1975, ba dòng thác cách mạng áp dụng cho Việt Nam trở thành:
- Cách mạng quan hệ sản xuất;
- Cách mạng văn hóa tư tưởng; và
- Cách mạng khoa học kỹ thuật.
Thử hỏi, ngày hôm nay, năm 2018, cả Bộ Chính trị gồm 19 Ủy viên có còn trong đầu ý nghĩa nguyên thủy của năm chữ “ba dòng thác cách mạng” hay không? Hay là sau hơn 43 năm áp dụng, mà ngay từ đầu chính CSVN gán cho danh hiệu là “thời kỳ quá độ”, có nghĩa là thời kỳ chuẩn bị và thực hiện cuộc cách mạng với ba dòng thác trên, nhưng rốt cuộc rồi, cho đến ngày người viết đang viết những dòng chữ nầy, CSVN vẫn còn… "đong đưa" với ba dòng thác cách mạng, thời kỳ quá độ, và xã hội chủ nghĩa… mà vẫn không biết đang đi về đâu?
Đi đến đâu? Và sẽ đi về đâu? Hay là sẽ đi vào sự “tự hủy” do chính chế độ đã tạo ra!!!
Kết quả là:
Nông dân và công nhân là hai tầng lớp tiên phong của cách mạng Việt Nam, nhưng dòng thác thứ nhất là “cách mạng quan hệ sản xuất” đã đưa hai giai cấp nầy vào hàng thấp nhất, nâng khoảng cách giàu-nghèo càng đi xa hơn trước 1975;
Còn dòng thác thứ hai là “cách mạng văn hóa tư tưởng”, mang ý thức hệ xã hội chủ nghĩa lấy lý thuyết Mác-Lê làm phương châm. Đây là một mớ lý thuyết hổ lốn, vô cùng sai lầm và lỗi thời mà nhân loại đã tẩy chay vứt bỏ hàng thập kỷ qua. Thế mà đến hôm nay đảng CSVN vẫn ngoan cố nhồi nhét nó vào đầu dân chúng. Vì vậy, thay vì “cải tạo” mọi người dân thông suốt đường lối và đi dưới là cờ của đảng. Nhưng ngược lại, hầu hết mọi tầng lớp đại chúng từ trí thức, tri thức, sinh viên, học sinh, các tôn giáo, tầng lớp lao động đều chống lại tất cả “những bảng chỉ đường của đảng” vẽ ra. Và hầu hết những thành phần kể trên đang dần dần lớn mạnh và có thể …đẩy đảng ra khỏi “quỹ đạo xã hội Việt Nam” trong giai đoạn sắp tới.
Sau cùng, dòng thác cách mạng khoa học - kỹ thuật đưa đất nước đi vào ngõ cụt sau hơn 40 năm làm cách mạng ngoài những con số. Theo định nghĩa của Wikipedia, thì cách mạng khoa học-kỹ thuật là “việc áp dụng những công nghệ hoàn toàn mới tạo điều kiện cho sản xuất phát triển theo chiều sâu, giảm hẳn tiêu hao năng lượng và nguyên liệu, giảm tác hại cho môi trường, nâng cao chất lượng sản phẩm và dịch vụ, thúc đẩy mạnh mẽ sự phát triển của sản xuất, dùng máy móc thay thế lao động tay chân”. Thế mà, theo số liệu chính thức do ban tuyên giáo trung ương của đảng cộng sản Việt Nam tổng kết và đưa ra trong năm 2013, tính trên toàn quốc Việt Nam đã có 4,28 triệu người có trình độ học vấn từ bậc cao đẳng, hay đại học trở lên, trong đó có hơn 24.300 tiến sĩ, hay Ph.D tức Doctor of Philosophy và 101.000 thạc sĩ, tức Master’s degree, như MA (Master of Art ), hay MS (Master of Science), hoặc MBA (Master of Business Administration)… tùy ngành học. Số lượng giáo sư, phó giáo sư sau 25 đợt chính phủ cộng sản Việt Nam tổ chức xét tuyển và phong cấp chức danh từ 1980 đến 2016, đã có 10.774 người trong tổng số các tiến sĩ nói trên, được cấp chức danh giáo sư (Professor), hoặc phó giáo sư (Associate Professor), trong đó có 1.715 giáo sư và 9.059 phó giáo sư.
Còn bằng sáng chế (patent) thì đếm được trên đầu ngón tay. (Ở Hoa Kỳ, một người Mỹ gốc Việt trẻ mà người viết biết, đã có 5 bằng sáng chế và trên 20 báo cáo khoa học trong vòng 10 năm sau khi tốt nghiệp tại đây!)
4. Biến thái của ba dòng thác cách mạng
Một trong những tính “ưu việt” của chế độ là “sửa sai”. Từ sự thất bại của ba dòng thác cách mạng trên, vào năm 2012, CSVN sửa sai bằng cách: "phòng chống chiến lược “diễn biến hoà bình", bạo loạn lật đổ của các thế lực thù địch đối với cách mạng việt nam” nhằm mục đích “Nắm vững âm mưu, thủ đoạn “diễn biến hoà bình”, bạo loạn lật đổ của các thế lực thù địch chống phá các nước xã hội chủ nghĩa và cách mạng Việt Nam hiện nay. Trên cơ sở đó để mỗi người nâng cao cảnh giác cách mạng, góp phần cùng toàn Đảng, toàn dân và lực lượng vũ trang làm thất bại mọi chiến lược “diễn biến hoà bình”, bạo loạn lật đổ của chúng”.
Với yêu cầu là: “Ra sức học tập, trau dồi phẩm chất năng lực của người đoàn viên thanh niên, kế tiếp các thế hệ cha anh góp phần thực hiện thắng lợi nhiệm vụ xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa”.
Và nội dung chính của chiến lược “Diễn biến hòa bình” là: “Kẻ thù sử dụng mọi thủ đoạn kinh tế, chính trị, tư tưởng, văn hoá, đối ngoại, an ninh… để phá hoại, làm suy yếu từ bên trong các nước xã hội chủ nghĩa. Kích động các mâu thuẫn trong xã hội, tạo ra các lực lượng chính trị đối lập núp dưới chiêu bài tự do, dân chủ, nhân quyền, tụ do tôn giáo, sắc tộc, khuyến khích tư nhân hoá về kinh tế và đa nguyên chính trị, làm mơ hồ giai cấp và đấu tranh giai cấp trong nhân dân lao động. Khích lệ lối sống tư sản và làm phai nhạt mục tiêu, lí tưởng xã hội chủ nghĩa ở một số bộ phận sinh viên. Triệt để khai thác và lợi dụng những khó khăn, sai sót của Đảng, Nhà nước xã hội chủ nghĩa trên lĩnh vực đời sống xã hội, tạo nên sức ép, từng bước chuyển hoá và thay đổi đường lối chính trị, chế độ xã hội theo quĩ đạo chủ nghĩa tư bản”.
Về khái niệm Bạo loạn lật đổ, CSVN quan niệm rằng: “Là hành động chống phá bằng bạo lực do lực lượng phản động hay lực lượng ly khai, đối lập trong nước hoặc cấu kết với nước ngoài tiến hành gây rối an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội hoặc lật đổ chính quyền ở địa phương hay trung ương bao gồm hình thức như: - Bạo loạn chính trị, - Bạo loạn vũ trang, - Bạo loạn chính trị kết hợp vũ trang”.
Từ đó, Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ X của Đảng cộng sản Việt Nam đã khẳng định nhiệm vụ của chúng là: “Kiên quyêt làm thất bại mọi âm mưu và thủ đoạn “Diễn biến Hòa bình”, bạo loạn lật đổ của chủ nghĩa đế quốc. Đây là nhiệm vụ cấp bách hàng đầu trong các nhiệm vụ quốc phòng – an ninh hiện nay, đồng thời còn là nhiệm vụ thường xuyên, lâu dài. Phải chủ động phát hiện âm mưu, thủ đoạn chống phá của các thế lực thù địch đối với nước ta, kịp thời tiến công ngay từ đầu”. (Trích trong các tài liệu học tập của Đảng).
Qua các trích đoạn trên báo đảng, chúng ta thấy gì?
Phải chăng đó là những “biện bạch bào chữa” các sai trái do chính đảng đưa ra qua ba dòng thác cách mạng đưa đến kết quả là đất nước phải gánh chịu nạn kiếp nghèo đói và đi sau các quốc gia khác như Thái Lan, Nam Hàn, Mã Lai, Tân Gia Ba hàng mấy mươi lần, trong khi vào năm 1975, các nước kể trên vẫn đứng sau Miền Nam về phương diện phát triển quốc gia và lợi tức đầu người!
Thử hỏi, với thành thích rực sáng như: "Năm 2010 Việt Nam có 578 giáo sư, phó giáo sư và diễn tiến công nhận mới từng năm được ghi nhận gồm năm 2011 có 408 người, năm 2012 có 469 người, năm 2013 có 547 người, năm 2014 có 644 người, năm 2015 có 522 người, năm 2016 có 703 người và năm 2017 dự trù có thêm 1.226 người mới", mà sao Việt Nam vẫn tiếp tục bị “tụt hậu”?
Hỏi tức là trả lời rồi!
Và những tiên liệu của đảng CS qua đại hội X trên đây, phải chăng là những báo hiệu cho một cuộc cách mạng đang manh nha của toàn dân trong nước qua các hành động “Bất tuân dân sự” qua sự việc bắt đầu đốt nhà máy hóa chất của CSVN và TC tại Cần Thơ vào tháng 3/2017 vừa qua?
5. Từ ba dòng thác cách mạng chuyển sang ba nhóm lợi ích
Sau 10 năm, sự phát triển đất nước qua dòng thác thứ ba là “cách mạng khoa học – kỹ thuật” dưới thời TT CS Nguyễn Tấn Dũng thất bại. Một thí dụ điển hình là Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam. Đây là tổ chức chính trị xã hội, nhà nước cung cấp kinh phí hoạt động theo quy chế tổ chức chính trị xã hội đặc thù. Về hành chính, LHHKH&KTVN chịu sự chỉ huy trực tiếp của Bộ Chính trị, thông qua Ban Tuyên giáo và Ban Tổ chức trung ương Đảng (đây là kẻ hở dễ lách các thủ tục chi tiêu, vì các ban Đảng thiếu chuyên môn về quản lý tài chính nên dễ bị qua mặt).
Công bằng mà nói, Liên hiệp các hội Khoa học và Kỹ thuật Việt Nam đã từng có giai đoạn huy hoàng khi người lãnh đạo là những nhà khoa học đầy “tâm huyết” như: Viện sĩ Trần Đại Nghĩa, Giáo sư Hà Học Trạc, Viện sĩ Vũ Tuyên Hoàng. Ngay khi Viện sĩ Vũ Tuyên Hoàng vừa mất, Phạm Văn Tân đã muốn thâu tóm tài chính, nhưng lại gặp “vật cản” là ông Nguyễn Mạnh Đôn – Trưởng ban Khoa học công nghệ, là người sắc sảo, có tài, một công thần của LHHVN ngăn chặn nên bọn chúng không làm gì được. Nhưng khi ông Nguyễn Mạnh Đôn vừa nghỉ hưu thì Phạm Văn Tân đã mau chóng kéo bè kết đảng, đưa người đồng hương vào các vị trí trọng yếu để thâu tóm quyền lực, ăn chia trắng trợn tiền Nhà nước. (Trích báo lề đảng).
Theo nhận định của báo Viet Calitoday qua ký giả Hoàng Vũ, tuy không chấp nhận đa đảng và cạnh tranh chính trị công khai nhưng trong nội bộ đảng lại chia thành nhiều phe nhóm, mỗi phe thao túng một vài lĩnh vực kinh tế trọng điểm của đất nước. Khi Việt Nam mở cửa hội nhập vào thế giới thì dòng tiền tư bản đổ vào Việt Nam ngày càng nhiều và vì thế các “nhóm lợi ích” ngày càng lớn mạnh. Đất đai là lĩnh vực mà bất cứ “nhóm lợi ích” nào cũng phải có phần vì nguồn lợi mang lại từ đất đai là khổng lồ và vô tận.
Các nhóm lợi ích được các thế lực trong đảng chống lưng đang tìm mọi cách vơ vét và bòn rút mọi nguồn tài nguyên của đất nước và người dân Việt. Tham nhũng là một trong những vấn nạn trầm trọng đe dọa sự phá sản của Việt Nam và cả sự tồn vong của chế độ. Ý thức được nguy cơ đó nên đảng cộng sản BV đã chọn ông Nguyễn Phú Trọng làm lãnh đạo tối cao của đảng sau khi loại bỏ Nguyễn Tấn Dũng, kẻ nổi tiếng tham lam và phá hoại.
Bước qua Đại hội XII, TBT CSVN điều chỉnh lại qua việc bài trừ tham nhũng (?) (vì trong hệ thống CS, nếu dứt khoát bài trừ tham nhũng thì Việt Nam đã không còn sự hiện hữu của CSVN nữa rồi!) và lần lần hoàn chỉnh công cuộc biến việc lãnh đạo tập thể, một nguyên lý “cai trị” của Đảng cộng sản quốc tế từ ngày thành lập, thành “độc trị”, “nhất thống quyền lực” qua cá nhân …chính ông ta! Và Đảng ngày hôm nay “vẫn” tiếp tục trực tiếp quản lý và điều hành hành pháp tức chính phủ, tư pháp tức quốc hội, và an ninh tức quân đội, và công an để từ đó... độc trị do một mình TBT đảng cầm đầu, đứng trên cả Hiến pháp. Và từ khi tóm thâu quyền lực từ năm 2012, NPT đã lèo lái “con tàu kinh tế Việt Nam” theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Vì vậy, theo Báo cáo 'Chỉ số tự do kinh tế 2018' xếp hạng 180 nền kinh tế, Việt Nam xếp hạng 141/180 với 53,1/100 điểm. Trong 43 nền kinh tế khu vực châu Á - Thái Bình Dương, Việt Nam đứng hạng 35, sau cả Lào, Myanmar và Campuchia.
Và, việc phân định “Ba Nhóm lợi ích” trong đảng hiện tại cho chúng ta thấy rõ là TẤT CẢ ngành phát triển quốc gia “mũi nhọn” quan trọng đều được “phân phối” cho Ba chân vạc “Nhóm lợi ích”, tuy bất thành văn như: - Dầu khí, - Điện lực, - Ngân hàng, - Viễn thông, - Hàng không, - Khu chế xuất, - Khu công nghệ, - Dịch vụ du lịch, - Dịch vụ xuất cảng lao động, - Dự án Bauxite, - Dự án Formosa, Vũng Áng, -Thậm chí cho đến dịch vụ quản lý các “động” nữa.
Ba chân vạc của Nhóm lợi ích chính là: Chánh phủ, Công An, và Quân đội. Một thí dụ điển hình rõ nét nhất là vụ khai thác sân golf trong địa phận của phi trường và việc mở rộng phi trường Tân Sơn Nhất vẫn còn đang bị dằn co giữa quyền lợi và quyền lực giữa “Chánh phủ” và “Quân đội”! Và nếu chúng ta tin ý, vẫn thấy được những tranh chấp quyết liệt trong việc phân chia nhóm lợi ích qua việc phòng chống tham nhũng.
Tất cả chỉ là bức màn che đậy việc thanh toán lẫn nhau vì quyền lợi trong việc phòng chống tham nhũng mà thôi!
6. Thay lời kết
Trong suốt năm qua, dưới nhiều tên khác nhau, CSVN vẫn hằn học tiếp tục “chửi rủa” người viết qua các đề tựa điển hình trong những bài viết trong năm 2017-2018 như: - Thủ đoạn vu khống hèn hạ của Mai Thanh Truyết, - Bộ mặt phản nước, hại dân của Mai Thanh Truyết, - Mai Thanh Truyết lại đào huyệt chôn mình, - Mai Thanh Truyết ngụp đáy giếng kêu trời, và có thể còn nhiều bài nữa mà người viết không thể sưu tầm được…
Bài viết sau cùng nầy đăng lên nhanvanviet.com ngày 13/2/2018 với lời mào đầu như: "Chuyện kể rằng, có một chú ếch ương lười học, ham chơi, một hôm thế nào bị rơi xuống giếng. Do lười học nên ít chữ, thành ra đường suy nghĩ cũng kém hơn chúng bạn nên chẳng biết trời cao, đất dày là gì, ngồi ở dưới đáy giếng nhìn lên, ếch ta tưởng trời chỉ to bằng miệng giếng. Vì thế, mà dân gian mới có câu “ếch ngồi đáy giếng”, để chỉ hạng người lười học, suy nghĩ thiển cận, hẹp hòi nhưng lại luôn to miệng kêu gào cho rằng mình biết tuốt".
Thế mới biết những lời “trung ngôn nghịch nhĩ” của người viết từ hơn 30 năm qua, viết lên những sai trái về phát triển không cân bằng với việc bảo vệ môi trường, phát triển không bền vững, việc ô nhiễm nguồn đất, nước, không khí, v.v… cũng như gợi ý nhiều biện pháp giải quyết vấn đề… mà vẫn bị kết án do những người quản lý đất nước… khiếm thị!
Tiến trình tiến lên “xã hội chủ nghĩa” của đảng CSVN vẫn còn nằm trong… “thời kỳ quá độ” ngay sau ngày 30/4/1975. Và thời kỳ nầy, vẫn còn dậm chân tại chỗ và lao đao lận đận sau hơn tám lần Đại hội Đảng với 5-năm mỗi kỳ. CSVN vẫn còn bế tắc trong thời kỳ nầy vì vẫn chưa “định hình” được phát triển tư bản chủ nghĩa “theo định hướng chủ nghĩa xã hội” là gì???
Vì vậy, đất nước vẫn còn lầm than…
Xin được trích lời của một sinh viên năm thứ hai, anh Lê Vũ Cát Đằng viết cho cô giáo chủ nhiệm ban Khoa học Nhân Văn năm 2012, và nếu Tuổi Trẻ Việt Nam ngày hôm nay đều có nhận thức như em thì Dân Tộc Việt Nam chúng ta dành lại chủ quyền từ tay đảng CSVN không khó.
“Kính thưa Cô,
Đến tận bây giờ, gõ những dòng E-mail trần tình này gửi đến Cô, em vẫn còn trách ông trời, phải chi cuối tiết “Lịch Sử” hôm ấy trời đừng mưa to thì giảng đường Đại Học không ai còn ngồi lại và Cô cũng đâu có thời gian trò chuyện khuyến khích sinh viên mình... Và, hôm nay, em cũng không phải gõ email này gửi Cô mà em biết khi đọc Cô sẽ không vui...
Em còn nhớ hôm ấy lời Cô nói: “Lịch sử là những gì diễn ra trong quá khứ, được tái hiện lại, trong hôm nay và ngày mai, phải trung thực, chân thật nhằm cho người sau biết và lấy đó làm kinh nghiệm, xấu xa sai trái thì tránh nếu tốt đẹp có ích thì tự hào để nhân bản thêm lên, vì vậy đề tài bài tham luận: ’37 mùa xuân Đại Thắng’ nói về ‘chiến công thần thánh’ của quân dân ta chống ‘đế quốc Mỹ xâm lược, cứu nước’ của mỗi bạn, cần phải gọt giũa đánh giá cho xứng tầm vĩ đại của dân tộc, ….
Và Cô cười, nụ cười giao lưu rất thoải mái. Em cũng nhớ, mình là người thứ tư, sau các bạn, vô tư ngập ngừng cười, nói với Cô:
“Chiến tranh với Mỹ là có thật, nhưng nếu nói đó là chống xâm lược để cứu nước – thì không phải – thưa Cô! Em nghĩ như vậy…”
****
Cô dừng chân, như thầy giáo nhắc bài học trò, cô nói với em: “Bạn cần phải lên thư viện nhiều hơn, tìm trong sách, ở đó có nhiều câu trả lời cho vấn đề của bạn vừa nêu ra, tôi nghĩ, không khéo danh hiệu Đoàn viên Thanh niên CS/HCM ưu tú, xuất sắc, đối tượng của đảng nơi bạn sẽ lung lay...”
Cuối cùng SV Đằng kết luận trong lá thư gửi cho Cô là:
"Thưa Cô! Làm sao biện minh? 45.000 quân “xâm lược” Mỹ vẫn hiện diện trên đất Hàn Quốc, một quốc gia khủng hoảng lương thực trầm trọng không đủ cơm gạo cho dân sau chiến tranh Nam Bắc nhưng hôm nay thì: nhiều báo chí ở Việt Nam nói về đất nước này hay thường gọi là Kỳ tích sông Hàn hay Huyền thoại sông Hàn. Hàn Quốc từ đống tro tàn của cuộc nội chiến Bắc Nam đã vươn lên thành một quốc gia phát triển hùng mạnh thịnh vượng hơn hẳn nửa kia ở phía Bắc nghèo nàn lạc hậu. GDP cán mốc 1.000 tỷ USD/năm cũng như nhiều tập đoàn lớn nổi tiếng như SamSung, LG, Hyundai, Kia, Daewoo… Nhưng, thành tựu đó họ có được là do đâu? Ngoài sự lãnh đạo sáng suốt của các nguyên thủ Hàn Quốc, thì sự hỗ trợ nhiệt tình như là một đồng minh của Mỹ trên tinh thần kế hoạch Marshall là yếu tố quyết định.
Kinh tế Hàn Quốc là nền kinh tế phát triển, đứng thứ ba ở châu Á và đứng thứ 10 trên thế giới theo GDP năm 2006. Kinh tế Hàn Quốc đã phát triển nhanh chóng, từ một trong những nước nghèo nhất thế giới (hạ tầng cơ sở, thiên nhiên, thổ nhưỡng kém xa Việt Nam) trở thành một trong những nước giàu nhất.
...
Thưa Cô!
Với những gì thuộc thế giới quan mà kiến thức em tích lũy được, thì dù rất muốn hãnh diện về “chiến công thần thánh” của quân dân ta chống “đế quốc Mỹ xâm lược cứu nước” nhưng: Lịch sử rất cần sự “trung thực” đến “chân thật” (lời Cô nói). Nên: Em cũng muốn tin – nhưng không thể, thưa Cô! Em cám ơn Cô đọc email trần tình này và mong có lời chỉ giáo thêm của Cô”.
Lời sinh viên Lê Vũ Cát Đằng vẫn còn đây!
Tuổi Trẻ Việt Nam cần tiến lên đáp lời sông núi!
Hỡi những người con Việt khắp năm châu ơi!
Cuộc cách mạng Bất tuân Dân sự đang chờ chúng ta!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét