Tổng thống Mỹ Donald Trump tại
sân bay Leonardo da Vinci-Fiumicino, Roma, Ý, 23/05/2017. REUTERS/Remo
Casilli/File Photo
Donald Trump sẽ đến Paris vào
ngày 14/07/2017 theo lời mời của Emmanuel Macron nhân Quốc Khánh Pháp. Nhiều
đơn vị Mỹ sẽ diễn hành cùng với quân nhân Pháp trên đại lộ Champs Elysées ghi dấu
100 năm ngày Hoa Kỳ tham dự Thế Chiến Thứ Nhất. Tổng thống Pháp tính toán gì
khi mời chủ nhân Nhà Trắng,người không được cảm tình của công luận châu Âu. Đề
tài tốn nhiều giấy mực.
Libération đưa độc giả tới
Mossoul trong hoang tàn đổ nát do Daech để lại trong khi Le Figaro khẳng định
hoàng hôn phủ bóng tổ chức Nhà Nước Hồi Giáo tại Mossul. Nhật báo kinh tế Les
Echos đưa hai tin báo động : thâm thủng trong ngân sách quốc gia do chính phủ trước
để lại 8 tỷ đôla. Và cơn gió lạnh thổi qua thị trường chứng khoán châu Âu mà bất
trắc đang chờ trong sáu tháng cuối năm 2017.
Nhật báo công giáo La Croix đưa
lên trang nhất thông tin gây chấn động tòa thánh Vatican : hồng y người Úc
George Pell, bộ trưởng Tài Chính của Vatican bị tư pháp Úc truy tố về tội lạm dụng
tình dục trẻ em trong thập niên 1970.
Trong số các chủ đề đa dạng của
các nhật báo ghi ngày thứ Sáu 30/06/2017, Le Monde dành bài xã luận với tựa đề
: Một Người Mỹ tại Paris, mượn tựa của một tác phẩm nổi tiếng của Ernest
Hemingway.
Le Monde mô tả "người Mỹ
Donald Trump" phải từ chối lời mời của nữ hoàng Anh và thủ tướng Theresa
May vì thần dân Anh và đô trưởng Luân Đôn chống đối. Tại Đức, chính quyền chuẩn
bị đối phó với những cuộc biểu tình lớn chống chủ nhân Nhà Trắng sang dự Thượng
đỉnh G20 vào ngày 7 và 8/07/2017 ở Hambourg.
Một kết quả thăm dò ý kiến của
Pew Research Center tuần qua cho thấy uy tín của tổng thống Donald Trump tuột dốc
thê thảm trong công luận châu Âu, kể cả ngưòi Pháp. Tổng thống Barack Obama được
hâm mộ bao nhiêu thì tổng thống Donald Trump bị ghét bấy nhiêu. Chỉ có Ba Lan
là mong chờ đón tổng thống Trump vào ngày 06/07.
Macron thực tiễn
Thế nhưng, tổng thống Pháp
Emmanuel Macron không phải là người dễ bị thuyết phục. Chủ nhân điện Elysée đã
từng chứng minh ông không ngại tiếp xúc với những lãnh đạo bị ghét bỏ. Đòn ngoại
giao ngoạn mục là mời tổng thống Nga Vladimir Putin sang điện Versailles, chứng
tỏ thái độ thực tiễn trên hồ sơ Bachar al Assad, không buộc nhà độc tài phải ra
đi làm điều kiện tiên quyết để giải quyết cuộc chiến.
Với Donald Trump, một người xem
thường Liên Hiệp Châu Âu, rút nước Mỹ ra khỏi hiệp định khí hậu Paris COP21,
Emmanuel Macron, áp dụng bí kíp của Machiaveli (quân sư của nhiều lãnh chúa ở
nước Ý thời Phục Hưng thế kỷ 14 - 15) đã đoạt ngôi vô địch "tâm cơ khó lường"
của lãnh đạo siêu cường số một.
Nếu chủ nhân điện Kremlin được
khoản đãi trong cung son điện ngọc thì chủ nhân Nhà Trắng sẽ được chào đón với
lễ nghi quân cách trên đại lộ Champs-Elysées. Cũng như khi dùng xe quân sự mui
trần cho ngày nhậm chức, Emmanuel Macron muốn nói là ông gắn bó với những hình ảnh
biểu trưng sức mạnh của nước Pháp và nước Pháp là cường quốc hạt nhân, là thành
viên thường trực của Hội Đồng Bảo An, ngang hàng với Hoa Kỳ. Donald Trump muốn
phục hồi "uy thế vĩ đại cho nước Mỹ " thì Emmanuel Macron muốn
"trả lại uy thế vĩ đại cho địa cầu".
Để đạt được mục tiêu này, theo tổng
thống Pháp, cần phải vượt lên trên tâm lý tranh hơn tranh thua của trẻ con như
cú bắt tay thử nội lực (tại Thựơng đỉnh G7) mà phải hợp tác chống khủng bố, giải
quyết khủng hoảng Syria và chống biến đổi khí hậu. Làm những chuyện lớn này
không thể thiếu nước Mỹ.
Bên cạnh đó, tổng thống Pháp còn
muốn đặt mình trong vai trò lãnh đạo Liên Hiệp Châu Âu trên chính trường quốc tế.
Liệu nhà lãnh đạo 39 tuổi này có thể làm được không. Kết luận, và cũng là câu trả
lời của Le Monde : Được, nhưng phải đi tới chứ không chỉ dừng lại ở hình ảnh và
biểu tượng.
Sự kiện tổng thống Pháp Emmanuel
Macron mời tổng thống Mỹ Donald Trump đã gây ngạc nhiên mà tổng thống Mỹ nhận lời
lại càng bất ngờ hơn. Đây là một thành công mới của Emmanuel Macron, theo nhận
định của một nhà ngoại giao. Trong bài «cử chỉ tính toán của Macron » thông tín
viên Stéphane Le Bars từ Washington, cho biết lãnh đạo Mỹ-Pháp sẽ « tăng cường
mối hợp tác đã chặt chẽ » từ chống khủng bố cho đến kinh tế.
Trong bối cảnh hai nước đã đe dọa
trả đũa Damas nếu một lần nữa, vũ khí hóa học được sử dụng tại chiến trường
Syria, hồ sơ này sẽ được thảo luận trong dạ tiệc chiều 13/07. Theo Le Monde, sự
kiện vị tổng thống Mỹ từng đưa những thông điệp thiếu lịch sự với Pháp như là «
Paris không còn là Paris, thành phố ánh sáng » nay sắp đến Paris đã gây ngạc
nhiên tại nước Mỹ nhưng ít được bình luận.
Tại Pháp, nhật báo Công Giáo La
Croix đặt câu hỏi có nên mời Donald Trump dự lễ diễn binh 14/07 hay không ? Phe
ủng hộ cho rằng đây là biểu tượng của hai nước đồng minh lâu dài, nếu chỉ mời
quân đội Mỹ mà không mời tổng tư lệnh tối cao thì chỉ gây bất đồng vô ích. Còn
theo phe chống, đa số là cánh tả, thì tổng thống Pháp phải nhân cơ hội này để
thảo luận sâu xa về thế cờ chiến lược chung và đặt thẳng vấn đề với Donald
Trump về mối quan hệ với tổng thống Nga Putin.
Một người Trung Quốc tại Hồng Kông
Hồng Kông là chủ đề được quan tâm
đặc biệt : 20 năm sau ngày Luân Đôn trao trả nhượng địa Hồng Kông cho Bắc Kinh
(01/07/1997), vì sao chỉ có 20% người dân bán đảo mang tên Hương Cảng xem mình
là người Trung Quốc ?
Bên cạnh bản tin « Nước Pháp kêu
gọi Trung Quốc trả tự do cho Lưu Hiểu Ba » là phóng sự của Le Figaro « Tập Cận
Bình triệt hạ Hồng Kông ». Theo tường thuật của đặc phái viên Sébastien
Falletti thì Hồng Kông đã biến thành một đồn lũy đón tiếp chủ tịch Trung Quốc Tập
Cận Bình nhân 20 năm Bắc Kinh lấy lại chủ quyền.
Các biện pháp an ninh đặc biệt, với
11.000 cảnh sát chìm nổi, được bố trí chặt chẽ đề phòng biểu tình và bảo vệ «
tư lệnh khủng bố » như lời ta thán của một người đàn ông trung niên thuộc thế hệ
thứ ba gốc Quảng Đông : 20 năm qua là 20 năm xấu. Người Hoa lục tràn sang xâm lấn
làm vật giá leo thang. Chính nỗi bất bình này đã làm cho xu hướng đòi độc lập
lên cao lấn át phong trào đấu tranh dân chủ, theo nhận định của nhật báo cánh hữu.
Nhật báo kinh tế Les Echos điểm
qua những khó khăn của « Hồng Kông đang bị Trung Quốc nuốt chửng. Người nghèo
khó ngày càng đông và càng nghèo hơn, phải lên nóc cao ốc mà ở. Tuổi trẻ không
bao giờ bỏ cuộc ».
Tuổi trẻ không bỏ cuộc là lời xác
quyết của Hoàng Chí Phong (Joshua Wong), cậu học sinh trung học trong phong
trào Dù Vàng năm 2014, nay là một sinh viên thủ lĩnh đảng dân chủ Demosito, tiếp
tục thách thức người khổng lồ Trung Quốc : chúng tôi sẽ chứng minh cho Tập Cận
Bình thấy thời điểm này không phải là lúc ăn mừng mà là biểu tình phản kháng.
Một khi Hồng Kông trở về Trung Quốc,
Hoàng Chí Phong chỉ ra những mưu toan của Trung Quốc như dùng tư pháp để trói
tay các nhà tranh đấu, dùng « tư bản đỏ » để xâm chiếm Hồng Kông, đầu cơ địa ốc
hay qua bàn tay tỷ phú Jack Mã Vân, chủ nhân Alibaba, kiểm soát nhật báo có uy
tín South China Morning Post.
Gọng kềm
Chiến thuật ba mặt giáp công :
kinh tế, chính trị, văn hóa của Trung Quốc được nhật báo Công Giáo La Croix lược
kể nhận xét của một vài thanh niên tuổi 20 trong bài « Định mệnh đắng cay của Hồng
Kông ».
Phần dẫn nhập nhắc lại khung cảnh
trời mưa u ám trong buổi lễ bàn giao ngày 01/07/1997. Hai mươi năm sau, một
thanh niên 27 tuổi nhớ lại : ba mẹ tôi không vui nhưng chấp nhận sự kiện một
cách bình thường cho dù họ là những người tị nạn chế độ Mao Trạch Đông.
Một giáo viên Anh văn 28 tuổi tuyệt
vọng vì giá nhà đất lên cao quá. Một sinh viên tên Anthus Leung than phiền ra
đường nghe tiếng quan thoại ngày càng đông. Mỗi năm có 50.000 dân Hoa lục sang
Hồng Kông định cư (theo thỏa thuận với Anh Quốc), nhân lên 20 năm, tổng cộng là
1 triệu trên tổng số 7 triệu dân Hồng Kông : một cuộc xâm lăng văn hóa của Bắc
Kinh.
Liberation cũng dành hai trang để
tường thuật « nỗi niềm thất vọng » của dân Hồng Kông với bài cùng tựa. Nhưng
trong gọng kềm của Bắc Kinh, tuổi trẻ Hồng Kông vẫn tìm cách kháng cự.
Cũng như mỗi thứ sáu, Trung Quốc
mua 8 trang của Le Figaro để tuyên truyền. Trong số này có bài « phóng sự » : Tập
Cận Bình tuyên chiến với ba thế lực ma quỉ là khủng bố, ly khai và cực đoan hầu
chứng tỏ Trung Quốc là một cường quốc có tinh thần trách nhiệm đối với láng giềng
và hòa bình thế giới.
Lập luận của Trung Quốc có đáng
tin hay không ? Trên trang kinh tế, Le Figaro đưa tin : Hàng giả vẫn phồn vinh
tại Trung Quốc. Báo cáo của hải quan Liên Hiệp Châu Âu, phản ánh thực tế này,
làm Bắc Kinh bất bình.
Bạo lực gia đình tại Pháp : ai vô tâm ?
Khác với các đồng nghiệp tập
trung vào tình hình chính trị, kinh tế, nhật báo cánh tả độc lập chọn tệ nạn bạo
lực trong gia đình làm chủ đề chính : 220 phụ nữ thiệt mạng trong ba năm qua
trong sự vô tâm của tình nhân, của chồng hay chồng cũ. Án mạng gần nhất xảy ra
hôm 11/06/2017 khi một ông chồng trói vợ trên đường rầy xe lửa cao tốc TGV.
Điều tra « vụ án giết người hàng
loạt », Libération xem lại những trang báo cũ ở địa phương để báo động trung
bình mỗi ba ngày có một vụ giết vợ. Trong số 220 nạn nhân chỉ có 20 người nước
ngoài và chỉ có 15 thủ phạm nghiện rượu. Các biện pháp đề phòng có sẵn nhưng
theo Libération, hồ sơ này không phải là mối quan tâm hàng đầu của tân chính phủ
Pháp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét