Sacombank hiện nằm giữa muôn trùng tầm ngắm của các đại gia,
đằng sau các đại gia là những thế lực chính trị cấp uỷ viên bộ chính trị. Chính vì thế hàng năm trời câu hỏi ai làm chủ Sacombank vẫn
là một câu hỏi lớn.
Trầm Bê bị nhà nước thu hồi quyền kiểm soát Sacombank, ra đi
tay trắng và chờ quyết định số phận của mình có ra toà hay không. Nhà nước ở
đây thực ra là Nguyễn Xuân Phúc.
Trầm Bê là kẻ Phúc ghét, điều đó đương nhiên, vì Trầm Bê
thâu tóm Sacombank từ tay Đặng Văn Thành chỗ huynh đệ chí tình của Phúc.
Việc giết một doanh nhân lớn ở Việt Nam rất dễ mà cũng rất
khó, khó nếu như doanh nhân ấy có uỷ viên Bộ chính trị đầy quyền lực đỡ đầu. Dễ
là doanh nhân ấy không còn ai đỡ đầu.
Không có ai đỡ đầu thì giết thế nào.?
Ngân hàng bản chất nhận tiền về phải cho vay hoặc đầu tư vào
đâu, ở Việt Nam lời nhất là bất động sản. Một dự án cướp đất công hay đất của
dân với giá rẻ mạt vì đã cúng tiền cho các quan chức, sau đó xây thành nhà cửa,
biệt thự bán là thu lời.
Ngân hàng cho các công ty , tập đoàn bất động sản có những dự
án như thế vay tiền và đợi ngày thu lãi lẫn gốc. Cá biệt có những chủ tịch ngân
hàng mở những công ty bất động sản để thực hiện dự án bất động sản. Trên cương
vị chủ tịch ngân hàng, ông ta cho công ty bất động sản mà ông ta làm chủ vay tiền,
thế chấp bằng chính những dự án mà công ty bất động sản đang có. Nếu suôn sẻ,
có đỡ đầu, lo lót thì mọi dự án suôn sẻ và lời to.
Nhưng chỉ cần vào
vòng ngắm, lập tức những dự án bị thanh tra, mà khi đã thanh tra thì ngưng trệ
đầu tiên cái đã, những vi phạm của những dự án này tất nhiên nhiều vô kể , khi
muốn giết thì không thiếu gì cớ từ vật liệu, hoá đơn, vận chuyển, an toàn lao động....chưa
kể còn xúi người viết đơn tố cáo, khiếu nại. Hoặc có thể kéo dài thời gian duyệt
giấy phép của từng giai đoạn. Dự án ngưng trệ cả năm trời luôn, có khi còn bị
khởi tố. Lúc đó mới thanh tra ngân hàng, hỏi ngân hàng việc cho những dự án kia
vay là ẩu, trái quy định vì không chắn chắn, nay các dự án đấy bị đình chỉ thì
tiền ngân hàng thu về ra sao.?
Quy kết tội ngân hàng
và đuổi cổ chủ tịch ngân hàng, cho người của chính phủ quản lý ngân hàng, vì
đây là những ngân hàng cổ phần có số vốn nhà nước tham gia.
Sau đó xử lý các dự
án, tịch thu luôn các dự án này vì thuộc tài sản thế chấp ngân hàng. Khi tịch
thu định giá sẽ không có phần hối lộ, bôi trơn kia, thế nên mức gia rất rẻ mạt.
Vậy là tiêu đời một đại
gia không có ai đỡ đầu, hoặc trong tầm ngắm của thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và đồng
bọn Đặng Văn Thành.
Hiện nay Sacombank nằm
trong tay chính phú, tức trong tay Phúc. Có rất nhiều đại gia muốn mua
Sacombank, vì Sacombank có thế mạnh riêng và số dự án bị tịch thu bị định giá rất
thấp.
Nhưng ai mon men muốn mua đều bị Phúc đe doạ thanh tra các dự
án của họ. Cuối cùng chỉ có Đặng Văn Thành cánh hẩu của Phúc đứng mua. Tuy
nhiên Thành mang quốc tịch Trung Quốc lại đứng làm chủ một ngân hàng lớn quan
trọng đến nền kinh tế Việt Nam, ngân hàng có số vốn lớn của nhà nước làm dấy
lên lo lắng của dư luận, nhất là những tuyên bố hùng hồn của Thành và những xác
nhận quan hệ thân thiết với gia đình Nguyễn Xuân Phúc.
Lúc này thấy dư luận
bất lợi, Phúc và Thành đưa Minh Xoài Himlam xuất hiện vào cuộc chơi, sau lưng
Minh Xoài là phe cánh quân đội, tình báo quân đội đã dẹp tất cả những đối thủ
muốn mua Sacombank giúp Minh Xoài. Giờ chỉ còn giữa Minh Xoài và Thành Tầu là
hai kẻ đủ sức thâu tóm Sacombank. Vợ Phúc có cổ phần chung trong tập đoàn của
Thành Tầu, bà ta không muốn Sacombank lọt vào tay Minh Xoài nên đã bắt Phúc phải
thu xếp để Sacombank vào tay Thành Thành Công của Thành Tầu, nơi mà Thu vợ Phúc
có cổ phần.
Phúc ngại dư luận
không biết thu xếp thế nào cho vừa lòng vợ và Thành Tầu, lại còn bên phía quân
đội của Minh Xoài. Cuối cùng đã đi đến giải pháp Minh Xoài bỏ 500 tỷ mua trái
phiếu của công ty Sacomreal của nhà Thành với lãi suất thấp, một dạng chia phần
cho nhà Thành khi Minh Xoài mua được Sacombank.
Đệ tử của Minh Xoài
là Hưởng sẽ ngồi lại ở Liên Việt để giải quyết với những tồn đọng 8 năm liền
chưa thanh tra ở đây. Còn ông trùm Maphia quân đội Dương Công Minh về Sacombank
để xây dựng một đế chế tài chính mới. Nếu thương vụ này thành công trót lọt, nó
như là một hiệp định hợp tác của quân đội là Minh Xoài với cánh Phúc thủ tướng.
Cả quân đội , tổng cục tình báo và Phúc đều là tay chân đắc lực của Nguyễn Phú
Trọng, cho nên cuộc mua bán này ầm ĩ dư luận nhưng Nguyễn Phú Trọng không màng
quan tâm.
Điều an ủi với Trầm
Bê, là nếu Minh Xoài Himlam nắm được Sacombank , những phần định giá tài dản, dự
án mà Trầm Bê thế chấp, sẽ không đến nỗi cạn tàu ráo máng. Vì giữa Trầm Bê và
Minh Xoài không có hận thù gì sâu sắc. Chứ nếu gia tộc Đặng Văn Thành nắm
Sacombank thì những tài sản thế chấp của Trầm Bê ở đây sẽ bị đánh giá thấp một
cách tàn bạo để trả thù.
Mọi việc có vẻ an bài
ở Sacombank, Mình Xoài chờ ngày tiếp quản. Tổng cục 2 đã thấy chiến thắng trong
tay, họ thấy không cần thiết phải tung những tài liệu mật để đánh phá các nhóm
khác. Mọi việc lạ trở lại bình thường. Vì thế trong vòng một tháng đổ lại đây,
những tin tức tuyệt mật không còn thấy xuất hiện trên mạng xã hội như trước.
Nếu như Minh Xoài
không nắm được Sacombank, chắc chắn sẽ có một cuộc tranh chấp khốc liệt xảy ra
giữa các đại gia và các bố già uỷ viên Bộ Chính Trị. Nhưng hình như cuối cùng
thì cộng sản cũng thu xếp được, những kẻ yếu bị đánh đuổi, những kẻ mạnh còn lại
thì bàn bạc chia chác phần với nhau.
Sẽ có ngày nào đó những
kẻ mạnh còn lại không còn gì để chia chác, chúng sẽ phải diệt nhau để khỏi phải
chia phần. Ngày ấy đang ngày càng đến gần
hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét