Ngô Xuân Lịch sẽ nói gì? Hay cũng
phát biểu vô thưởng vô phạt và hèn nhát như người tiền nhiệm là Phùng Quang
Thanh vào năm 2014?
Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Ngô
Xuân Lịch sẽ tham dự Đối thoại Shangri-La lần thứ 17 tại Singapore từ ngày 31/5
đến 3/6 năm 2018. Bộ trưởng sẽ có
‘bài phát biểu quan trọng’ và các cuộc tiếp xúc song phương với bộ trưởng quốc
phòng các nước Shangri-La lần thứ 17, diễn ra trong bối cảnh chính thể độc đảng
ở Việt Nam bị ‘bạn vàng’ Trung Quốc siết bức không mấy kém thua vụ giàn khoan Hải
Dương 981 vào năm 2014.
Tại Đối thoại Shangri-La vào
tháng Sáu năm 2014, nghĩa là ngay trong thời điểm vụ Hải Dương 981, Bộ trưởng
Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh vẫn ‘nói như vẹt’ tại diễn đàn rằng việc
đưa Bắc Kinh ra tòa án quốc tế là giải pháp cuối cùng và vẫn ưu tiên giải quyết
tranh chấp thông qua đối thoại.
Giữa năm 2014, chính giàn khoan
này đã gây ra một cú sốc ghê gớm đối với chính thể Hà Nội và khiến người dân Việt
sôi máu căm phẫn. Hình ảnh ngự trị của nó suốt gần ba tháng trên Biển Đông đã
làm bùng nổ một cuộc biểu tình lên tới hàng chục ngàn người ở Sài Gòn – vừa chống
Trung Quốc vừa phản ứng với tư thế gập lưng sát đất của chính quyền Việt Nam.
Nhưng trong lúc đó, Quốc hội đầy rẫy ‘nghị gật’ của Việt Nam lại không ra nổi một
nghị quyết về Biển Đông.
Tướng Lịch sẽ nói gì và làm gì để
gột rửa, dù chỉ là gột sơ vết dơ trên mặt, cái nỗi nhục của Việt Nam từ sau vụ
tàu Bình Minh 2 bị tàu hải cảnh Trung Quốc cắt cáp vào cuối năm 2011. Nhất là
khi một chính thể được coi là chính danh nhưng lại bị dư luận lên án về hành động
“người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam đánh giặc miệng” và cái cách đóng kịch
để xoa dịu lòng dân, thậm chí còn cho rằng chính thể Hà Nội “đi đêm” với Trung
Quốc. Nếu Philippines và Indonesia mà còn dám tống giam tàu và người Trung Quốc,
cơ chế “ngủ ngày” của hải quân Việt Nam là không thể chấp nhận được.
Ngô Xuân Lịch sẽ nói gì? Hay cũng
phát biểu vô thưởng vô phạt và hèn nhát như người tiền nhiệm là Phùng Quang
Thanh vào năm 2014? Ảnh: Zing.vn
Vào ngày hôm nay, Phùng Quang
Thanh đã chính thức từ giã vũ đài chính trị. Thay thế ông ta là Ngô Xuân Lịch –
một nhân vật chưa rõ quan điểm và hành động nhưng cũng chưa bị xem là kẻ quá
nhu nhược và đớn hèn về “chuyện trong nhà” như tướng Thanh.
Nhưng cái khung cảnh ‘đồng chí tốt’
mà tướng Lịch phải đối mặt cũng rất dễ khiến cho những kẻ yếu bản lĩnh trở nên
trụy tim.
Tháng Năm năm 2018, 14 du khách
Trung Quốc – được chuẩn bị như một hành vi tập thể, có tổ chức – đã đồng loạt cởi
áo ngoài để lộ hẳn áo thun nổi bật hình “đường lưỡi bò” ngay tại sân bay Cam
Ranh – một vị trí nằm trọn trong tầm ngắm của giàn tên lửa của Trung Quốc đặt tại
đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa.
Trong khi đó, nhiều tàu cá Việt
Nam vẫn bị tàu hải giám và tàu cá Trung Quốc tấn công, đâm chìm, còn ngư dân Việt
bị hành hung và bị hất xuống biển.
Không chỉ đặt tên lửa, Trung Quốc
còn tiến thêm một bước dài khi mang cả máy bay quân sự ra đảo Đá Subi ở quần đảo
Trường Sa.
Đến lúc này, tình thế đã trở nên
bi kịch hơn hẳn: không những các giàn phóng tên lửa của Việt Nam ở Trường Sa đã
chẳng thể khiến Trung Quốc hoảng sợ, mà cả sự hiện diện của hàng không mẫu hạm
Mỹ USS Carl Vinson ở Đà Nẵng vào đầu Tháng Ba, 2018 (theo lời “cầu viện” chính
thức của Bộ Quốc Phòng Việt Nam) cũng chẳng mấy có tác dụng răn đe Trung Quốc.
Sau bi kịch quân sự là bi kịch xã
hội. Phép thử chiến thuật “áo lưỡi bò” mang tính thách thức của giới chuyên gia
tâm lý chiến Bắc Kinh đã khiến cho toàn bộ bộ máy đảng cầm quyền, chính quyền
và chính sách “Ba không” của Việt Nam hầu như tê liệt.
Hình ảnh “đường lưỡi bò” lại xuất
hiện ở Việt Nam gần như trùng với một sự kiện được xem là “nhục quốc thể”: vào
tháng Tư năm 2018, công ty khai thác dầu khí Repsol của Tây Ban Nha – liên
doanh với Vietsopetro của Việt Nam – đã lần thứ hai trong vòng 9 tháng phải cắm
mặt rút khỏi mỏ dầu khí Cá Rồng Đỏ ở khu vực Bãi Tư Chính phía Đông Nam Việt
Nam. Nguồn cơn của vụ rút lui này, dù không hề được giới tuyên giáo và báo đảng
Việt Nam thông tin, nhưng ai cũng biết đó là do sức ép và đe dọa của Trung Quốc.
Với bản đồ mới nhất được Bắc Kinh
tự vẽ, “đường lưỡi bò” liếm qua đến 67 lô dầu khí, tức gần như toàn bộ các vùng
biển có trữ lượng dầu khí mà Việt Nam đã hợp tác với Tây Ban Nha để khai thác,
và đang định hợp tác với những công ty dầu khí của Mỹ và Nga để khai thác, khiến
chính thể Việt Nam mất ăn ngay trên vùng biển nhà.
Với chiến thuật áo “lưỡi bò,” hẳn
là Bắc Kinh đã tính toán lấn từng bước và tự tạo hình ảnh “đường lưỡi bò” ngay
trên lãnh thổ Việt Nam, ngay trước mũi các cơ quan bị xem là “cực kỳ vô trách
nhiệm” của Việt Nam, và lâu dần sẽ khiến hình ảnh này trở nên bình thường hóa
trong nhận thức và tâm lý của người dân, và khi đó sẽ là thành công của chủ
trương “Hán hóa Việt Nam.”
Trong mối quan hệ với Hải Quân
Hoa Kỳ, có một sự thật trần trụi và đau đớn là giới chóp bu Việt Nam đã chỉ
quan tâm đến việc bảo vệ những mỏ dầu và khí đốt phục vụ cho lợi ích cùng sự tồn
tại của đảng cầm quyền, trong khi chẳng hề quan tâm đến nhiều cái chết của ngư
dân Việt bị bắn giết bởi tàu Trung Quốc.
Vậy Ngô Xuân Lịch sẽ nói gì tại Đối
thoại Shangri-La 2018?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét