Vụ ông Vươn: Đảng chọn đứng với... Đảng
Phạm Nhật Bình
Thứ nhất, huyện không có thẩm quyền ra quyết định thu hồi đất đã giao, dẫn đến việc anh Đoàn Văn Vươn khởi kiện quyết định số 461 QĐ-UBND của UBND huyện Tiên Lãng thu hồi 19,3 ha đầm của anh giao cho UBND xã Vinh Quang quản lý. Đó là một quyết định hành chánh trái pháp luật.
Thứ hai: Nếu chỉ nói riêng về sự "đúng – sai" của các quyết định hành chánh thì cũng chẳng có một căn bản nào để xác định. Luật đất đai lôi thôi và sai trái nên đã phải sửa đi sửa lại mấy lần. Và dù có sửa thì chắc gì đã đúng? Ngay cả những quyết định hành chánh căn cứ trên các văn bản dưới luật của thủ tướng cũng vậy. Chỉ trong vài năm mà ông thủ tướng đã ký trên 3,000 văn bản sai pháp luật.... Vậy căn cứ vào đâu để xác định "đúng – sai"?
Thứ ba, trong tiến trình giải quyết các đơn khiếu nại, kêu oan, kêu cứu trong nhiều năm liền, chính quyền từ xã đến huyện, tỉnh đã không hề quan tâm đến quyền lợi gia đình anh Đoàn Văn Vươn. Thực tế cho thấy kể từ ngày ban hành quyết định thu hồi, chính quyền Hải Phòng cũng như Tiên Lãng đã nuôi dưỡng một ý đồ rõ rệt là chiếm cho bằng được một tài sản tương đương nhiều tỷ đang đến lúc thu hoạch nên đã quanh co tránh né giải quyết vấn đề theo sự công bằng. Đầm tôm của anh Đoàn Văn Vươn là nơi mà gia đình anh đã bỏ ra biết bao tiền của vay mượn, mồ hôi, nước mắt, kể cả tính mạng của một đứa con và một đứa cháu 8 tuổi để xây dựng nên. Vì thế, không có gì khó hiểu khi anh quyết tâm bảo vệ nó bằng mọi giá.
Thứ tư, chỉ cưỡng chế một gia đình nông dân bình thường đang làm ăn đóng góp hợp pháp, một chính quyền cấp huyện đã thị uy bằng một lực lượng công an hàng trăm người trang bị đến tận răng, kể cả lo chó nghiệp vụ. Thế vẫn chưa đủ, một lực lượng quân đội của huyện cũng được huy động đến để hỗ trợ cho việc mục đích cướp đất. Điều này cho thấy, các quan chức Hải Phòng đã thiếu tự tin đến nỗi dùng cả người và chó để nêu cao pháp quyền xã hội chủ nghĩa. Dù rằng “phe địch” chỉ có vài người dân, kể cả đàn bà.
Ngần ấy công an, bộ đội, dân quân với khí thế "Người nách thước kẻ tay dao. Đầu trâu mặt ngựa ào ào như sôi!" để san bằng ngôi nhà của gia đình một nông dân mà không có một lý do nào chính đáng. "Chiến công oanh liệt" này đã được Đại tá Giám đốc công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca khoe trên TV như là “một trận đánh đẹp mắt”, chưa từng có và xứng đáng "viết thành sách" huấn luyện cho những vụ cưỡng chế sau này. Thô bỉ hơn, khi bị dư luận lên án về việc phá căn nhà hai tầng của anh Vươn thì ông đại tá này gọi đó "chỉ là một cái chòi giữ cá".
Ngày 17/1/2012, tức 12 ngày sau vụ cưỡng chế, Phó chủ tịch UBND Hải Phòng Đỗ Trung Thoại trắng trợn tuyên bố rằng, lực lượng quân sự và công an của huyện không tấn công san bằng căn nhà của gia đình ông Vươn, mà do "nhân dân bất bình nên vào phá"! Ngôn ngữ của hai quan chức cấp tỉnh vừa nêu thể hiện rõ ràng và đầy đủ tính chất lừa dối và ý đồ chạy tội của họ. Ngoài một số ít các tờ báo công khai đứng về quyền lợi người bị hại, đa số các báo đài nhà nước chỉ căn cứ vào những gì do các quan chức Hải Phòng đưa ra để lên án gia đình anh Vươn khi cuộc điều tra chưa kết thúc và tòa án chưa xét xử.
Điều đáng nói là, một tháng sau vụ phá sập nhà ông Vươn, chiều ngày 7/2/2012, một số người dân đã có cuộc gặp gỡ với báo chí để nói lên sự thật ai là người chủ trương phá nhà anh Vươn. Những sự thực được trình bày hoàn toàn trái ngược với các phát ngôn trước đó của lãnh đạo địa phương; kể cả việc chính lãnh đạo huyện Tiên Lãng và xã Vinh Quang thuê họ lái máy xúc phá nhà ông Vươn với giá 1,5 triệu đồng. Điều mà lãnh đạo địa phương không chỉ chối quanh mà còn khẳng định không biết ai phá!
Với kết luận của người đứng đầu chính phủ, với biết bao hình ảnh, chứng cứ đã được phơi bày, người ta không thể có kết luận nào khác hơn về những thực tế đã diễn ra giữa ban ngày trong vụ cưỡng chế ở Cống Rộc, Tiên Lãng. Đó là tình cảnh gia đình anh Vươn bị đẩy vào bước đường cùng sau nhiều năm tháng khiếu nại, kêu oan theo đúng trình tự pháp luật. Cuối cùng do bị chính quyền tổ chức đánh cướp tài sản của mình trắng trợn, anh Vươn buộc phải hành động tự vệ; dù biết mình chỉ có thể hù dọa và ngăn chận những kẻ cướp đang tiến vào.
Cuối cùng của một vụ cướp đoạt do chính quyền chủ trương và ra tay thi hành, cả gia đình nạn nhân bị lôi ra tòa nhận một bản án về tội "giết người" và "chống người thi hành công vụ". Dư luận đã mỉa mai "người bị cướp lại bị chính kẻ cướp mang ra xét xử trước tòa". Bất chấp những kêu gào công lý cho gia đình nạn nhân, chiều ngày 5/4/2013 sau năm ngày xét xử, chủ tọa phiên tòa Phạm Đức Tuyên đã tuyên án như sau:
Đoàn Văn Vươn 5 năm tù giam - Đoàn Văn Quý 5 năm tù giam - Đoàn Văn Sịnh 3,5 năm tù giam - Đoàn Văn Vệ 2 năm tù giam.
Nguyễn Thị Thương 15 tháng tù cho hưởng án treo, 30 tháng thử thách - Phạm Thị Báu bị 18 tháng tù treo, 36 tháng thử thách.
Thế là, từ những nạn nhân bị cướp đoạt đất đai, mất trắng tài sản, nay cả gia đình nông dân Đoàn Văn Vươn đều trở thành tội phạm dưới chế độ xã hội chủ nghĩa. Một chế độ mà đảng và chính quyền đều là quân cướp ngày. So với thực dân Pháp trước đây, đảng CSVN ngày nay đối xử với nhân dân Việt Nam khắc nghiệt và tàn bạo gấp ngàn lần! Thế nhưng các quan tòa xã hội chủ nghĩa vẫn xoa tay hài lòng với bản án mà họ nói là có xét tới tình tiết giảm nhẹ!
Trong lúc đó, trong một vụ xử khác ít ngày sau, những quan chức huyện Tiên Lãng dính líu trực tiếp đến nội vụ nhận một bản án thật nhẹ nhàng: Lê Văn Hiền, nguyên phó bí thư huyện ủy, chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Tiên Lãng bị phạt 15 tháng tù nhưng cho hưởng án treo với tội danh "thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng". Nguyễn Văn Khanh, nguyên phó chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Tiên Lãng bị tuyên phạt 30 tháng tù giam về tội "hủy hoại tài sản". Phạm Xuân Hoa, nguyên trưởng phòng tài nguyên-môi trường huyện Tiên Lãng và Lê Thanh Liêm, nguyên chủ tịch Ủy ban nhân dân xã Vinh Quang, bị 24 tháng tù nhưng cho hưởng án treo. Phạm Đăng Hoan, nguyên bí thư đảng ủy xã Vinh Quang, bị 15 tháng tù và cũng được hưởng án treo. Các quan tòa lại một lần nữa hể hả xoa tay vì đã bảo vệ thành công đồng bọn của mình!
Đảng CSVN mặc dù vẫn rêu rao là giai cấp tiên phong của “liên minh công nông” nhưng qua những vụ cướp đoạt đất đai từ “cải cách ruộng đất” trước đây đến “cưỡng chế, giải tỏa, thu hồi” gần đây, lãnh đạo đảng đã chứng tỏ là họ không bao giờ chọn đứng với sự thật và công lý, hoặc thực hiện những khẩu hiệu mà họ vẫn thường rêu rao. Thay vào đó bản chất dối trá và bạo lực luôn luôn được họ phát huy triệt để. Đặc biệt là đối với nông dân, những người đã thực sự nuôi sống đảng qua nhiều cuộc chiến tranh, nhưng lại là thành phần ít tìm hiểu và hay cả tin! Hệ thống pháp luật và tòa án chẳng qua chỉ là những công cụ của đảng để áp bức người dân, hay bao che cho những hành động sai trái của những quan chức chính quyền.
Việc lãnh đạo đảng không chọn chỗ đứng bên cạnh nhân dân, mà luôn đồng hành với thuộc cấp của họ ở các địa phương cũng là điều dễ hiểu. Bởi vì, có bảo vệ và bao che cho nhau trong hàng ngũ đảng viên, thì những kẻ trong bộ máy cầm quyền mới ra sức bảo vệ chế độ; và tin tưởng rằng nhờ đó mà "có qua có lại", chế độ sẽ luôn luôn bảo vệ họ. Cho nên, xét cho cùng thì những thứ do chính quyền lập ra như Ban Chỉ đạo Phòng Chống Tham Nhũng hay Ban Nội Chính Trung Ương cũng chỉ là những vở kịch vô cùng tốn kém để họ trình diễn (hoặc đấu đá) với nhau. Bởi thế nên "quyết tâm chống tham nhũng" được rêu rao từ nhiều năm qua chỉ đem lại những kết quả nghịch chiều: càng chống, tham nhũng càng bành trướng theo cả chiều rộng và chiều sâu.
Tóm lại, kết quả sau cùng trong vụ cướp đoạt tài sản gia đình anh Vươn và các bản án mới đây là một lời bảo kê rất trân trọng của lãnh đạo đảng với hàng ngũ quan chức: Chỉ cần nắm vững "còn đảng còn mình" là đời luôn khấm khá.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét